Tiểu Thúy nói lớp trang điểm của em ấy không làm tôi mất mặt là tốt rồi, nhìn dáng vẻ thẹn thùng lúng túng của em ấy, tôi đâu có ngốc, nếu như nói đến bây giờ mà tôi vẫn không hiểu ra tâm ý của em ấy thì tôi đúng là một tên ngu xuẩn.
Chỉ có điều, có những tình cảm đã định sẵn là tình đơn phương, tôi sẽ không thể đáp trả em ấy, vĩnh viễn không, không phải vì thân phận của em ấy, mà là vì tôi không có cảm giác gì cả, cũng không muốn cho em ấy hi vọng.
Dẫn Tiểu Thúy xuống sàn đấu ngầm trong những suy nghĩ lan man, tôi vừa bước vào đã nhận được không ít ánh mắt thiếu thiện chí, tôi nhìn một lượt, phát hiện ra mấy tên lần trước đi cùng Vương Hào bị tôi đánh lúc này đang đứng cách cửa không xa, ánh mắt ám muội nhìn tôi, từ vẻ trào phúng trong cái nhìn của bọn chúng, tôi biết bọn chúng đã chuẩn bị tinh thần ‘bắt rùa trong rọ’ rồi. Mẹ kiếp, ông đây đếu phải là rùa nhé!
Tôi vờ như không thấy dáng vẻ có ý xấu của bọn chúng, dẫn Tiểu Thúy đến hàng ghế đầu ngồi xuống. Vé chị Hoa đưa tôi là hạng VIP, ngồi ngay hàng đầu, tôi nghĩ tấm vé này chắc chắn là do Vương Hào đưa cho chị ta, tên đó đại khái là nghĩ vị trí này cách xa cửa, gần cuối buổi tôi cũng sẽ không về quá sớm, đến lúc đó người của bọn chúng sẽ chặn tôi lại ở đây, cũng không bị gây xôn xao quá lớn.
Không ngờ gã này tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664497/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.