Lục Hiểu Phong đột nhiên nói muốn xin lỗi tôi, tôi thấy hơi kỳ lạ, hỏi ông ấy xin lỗi cái gì, ông ấy trầm ngâm một lúc, nói: “Những lời lúc trước chú nói về Tống đại tiểu thư, là những cái nhìn phiến diện của cá nhân chú, bây giờ xem ra đều là sai, hơn nữa còn sai rất tệ hại, chú hi vọng cháu không bị những lời đó của chú làm ảnh hưởng”.
Nghe thấy thế, tôi lấy làm kinh ngạc, rồi cũng dần hiểu ra, xem ra chú ấy đã biết những chuyện mà Tống Giai Âm làm cho tôi rồi, thấy chú ấy gạt bỏ những định kiến đối với Tống Giai Âm, tôi thật sự rất vui, đâu ai muốn người phụ nữ của mình và đồng mình của mình đối địch với nhau đâu, huống hồ Lục Hiểu Phong không chỉ là đồng minh, mà còn là bậc trưởng bối, là ân nhân của tôi nữa.
Tôi nói: “Không sao đâu ạ”.
Sau khi Lục Hiểu Phong cúp điện thoại, tôi xóa số của chú ấy khỏi điện thoại của Trương Tam, rồi ném trả cho cậu ta đang đứng thơ thẩn cách đó không xa, cậu ta đón lấy điện thoại, hỏi xem có việc gì cậu ta có thể làm được không, tôi nói: “Việc duy nhất tối nay chú có thể làm, là quên hết đi tất cả những gì chú đã nhìn thấy và nghe thấy”.
Trương Tam vội vàng gật đầu, nói: “Anh Hải yên tâm, em nhất định sẽ nuốt hết những chuyện đó vào trong bụng”.
Tôi không lo cậu ta sẽ lừa tôi, dù sao nếu như cậu ta nói những chuyện hôm nay ra ngoài, thì cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664478/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.