Tôi ôm Đoàn Thanh Hồ xông về phía trước, chị ấy dựa vào trong lòng tôi, ôm khẩu súng bắn tỉa, ngắm chuẩn xác bắn chết mấy tên từ bên ngoài vào chi viện, một đường máu tươi phun tung tóe, đến lúc chúng tôi xông được ra tới bên ngoài thì không biết đã gϊếŧ bao nhiêu người rồi. Vừa ra đến bên ngoài, một chiếc xe lái đến chỗ chúng tôi, người lái xe chính là Tống Giai Âm.
Chiếc xe đỗ bên cạnh chúng tôi, tôi ôm Đoàn Thanh Hồ vào xe, Tống Giai Âm nhấn chân ga, chiếc xe lao đi như tên bắn, trận ác chiến này đối phương thiệt hại nghiêm trọng, cho nên không có ai đuổi theo chúng tôi, còn điều may mắn là đến lúc chúng tôi rời khỏi đó cả Cáp Nhĩ Tân vẫn đang trong đêm tối, như vậy tất cả các camera đều không thu được hành tung của chúng tôi, chỉ là tôi đột nhiên nhớ đến một chuyện, đó chính là lúc tôi đi vào khách sạn, máy quay chắc chắn đã ghi hình lại, như vậy nếu không hủy đoạn ghi hình đó đi thì Tả Thanh Lưu và người của ông ta chắc chắn sẽ nghi ngờ thân phận của tôi.
Dường như biết tôi đang nghĩ gì, Đoàn Thanh Hồ từ nãy không nói gì lên tiếng hỏi: "Có phải có chuyện gì không?"
Tôi gật đầu, cũng không giấu diếm chị ấy và Tống Giai Âm, sau khi nói xong, tôi lại bổ sung nói tiếp: "Như vậy đi, chúng ta đến nhà chị Hoa trước, em bảo chị ấy ra tiếp ứng cho chúng ta, sau đó, em đi lấy đoạn ghi hình, bởi vì lúc em check
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664477/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.