Tôi vừa nhắc đến Trần Danh, Bào Văn liền tức giận nói, trong lòng tôi thầm vui sướng nhưng bên ngoài thì giả vờ ra vẻ hoang mang, nhíu mày hỏi cô ta có khi nào hắn lại làm chuyện ngu xuẩn gì bất lợi cho tổ chức không?
Bào Văn không nói gì, nhưng liếc tôi một cái rồi hỏi: "Anh có cảm nhận được hai ngày nay luôn có người theo dõi anh không?"
Tôi lắc đầu hỏi: "Sao thế? Em vẫn có cảm giác đó sao?"
Bào Văn gật đầu, nói: "Nói ra cũng kỳ, rõ ràng em có thể cảm nhận được bị theo dõi, nhưng người của em sống chết cũng không thể điều tra ra được là ai đang theo dõi em, nhưng em rất chắc chắn là có, không chỉ như vậy, trong điện thoại của Tô Nhược Thủy còn có một đoạn ghi âm, là đoạn nói chuyện giữa hai chúng ta, cô ta thông qua đoạn nói chuyện nên đã biết được Trần Danh tiếp cận cô ta là có mục đích, kết quả là hết sức giận dữ, Trần Danh không những không ăn được thịt mà còn bị mắc răng nữa".
Trong lòng tôi vô cùng kinh ngạc, thầm nghĩ sao Bào Văn có thể biết Tô Nhược Thủy thông qua đoạn ghi âm mà biết được mục đích của Trần Danh giả, nhưng nhanh chóng hiểu ra, có đến tám phần là sau khi Tô Nhược Thủy rời khỏi nhà hàng đồ âu, tức quá nên đã nói với người quản lý kia, áp chế lại tâm tư trong lòng, tôi nhíu mày hỏi: "Hai chúng ta nói chuyện sao có thể bị ghi âm lại chứ? Chúng ta thảo luận vấn đề này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664463/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.