Không chờ tôi kịp suy nghĩ rõ ràng, Tả Thanh Lưu đã lạnh lùng liếc mắt nhìn Vương Hào, hỏi ông ta rốt cục đã xảy ra chuyện gì. Ông ta không biết Tống Giai Âm và Tô Quảng Hạ, còn cứ tưởng là người của mình, bèn nói ngay chẳng thèm cân nhắc gì: “Khuyển gia, là thế này ạ. Có một thằng nhóc không biết trời cao đất dày, định động vào Vệ đại thiếu gia. Tôi dẫn người đi dạy dỗ nó, ai dè thằng nhóc này dám động chân động tay. Vệ đại thiếu gia này không phải người bình thường, ngài nhất định phải giúp cậu ta chuyện này, có thế thì việc của câu lạc bộ cũng có thể giải quyết."
Tả Thanh Lưu hời hợt liếc nhìn qua rồi lập tức vung tay cho ông ta một cái tát: “Câu lạc bộ của chúng ta đàng hoàng rõ ràng, có cái gì mà cần Vệ đại thiếu gia này hỗ trợ? Cậu làm loạn ra thế này ngay ở cửa, để người khác trông thấy còn nghĩ là chỗ chúng ta ỷ thế bắt nạt người khác, coi trời bằng vung đấy”.
Vương Hào cũng là một kẻ tinh ý, thấy tình thế không ổn thì lập tức sửa lời ngay: “Khuyển gia, thật sự xin lỗi, thực sự không phải tôi có ý đó. Ý tôi là gần đây chẳng phải bên trên cứ canh chúng ta không tha sao. Rõ ràng là câu lạc bộ chẳng có vấn đề gì nhưng họ lại cứ bới lông tìm vết, khiến cho câu lạc bộ của chúng ta không yên ổn mà kinh doanh được còn gì? Tôi chỉ muốn tìm người giúp nói vài câu, để bọn họ dừng lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664461/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.