Bào Văn nói phía tổ chức muốn tìm ra chứng ký về chuyện Sơn khuyển tướng quân rửa tiền, sau đó giao lại cho quốc gia, để bọn họ đối phó với ‘tướng quân’. Nhờ đó mà làm suy yếu sức mạnh của ‘tướng quân’, tiện cho việc đưa thế lực của tổ chức vào khu vực Đông Bắc.
Nghe nói vậy, tuy rằng có hơi ngạc nhiên, nhưng tôi đã hiểu ra một chuyện. Đó là vì sao cấp trên lại không tính để tôi giấu diếm đám Bào Văn. Bởi vì thế lực sau lưng Bào Văn và quốc gia đang muốn đối phó với cùng một kẻ, vậy nên phía quốc gia không lo chuyện bọn họ sẽ tiết lộ bí mật. Ngược lại, để bọn họ biết được điều này, bọn họ còn có thể phối hợp hành động với tôi, hơn nữa giúp tôi bảo vệ bí mật.
Đúng là tính toán đâu ra đó. Lần này cũng y hệt lần trước, tôi lại trở thành quân cờ của cả hai phe. Thành thật mà nói, trong lòng tôi thực sự rất không vui. Bởi vì tôi cảm thấy chuyện này chẳng liên quan gì đến kế hoạch vốn có của tôi cả. Tôi không muốn lãng phí thời gian vì nó.
Có điều, nghĩ kỹ lại thì, nếu tôi đã dốc lòng muốn trở thành kẻ nắm giữ toàn bộ thế lực ngầm ở Hoa Hạ, vậy thì chắc chắn sẽ phải đối đầu với đám Sơn Khuyển tướng quân. Một khi đã thế, việc gì tôi không lợi dụng cơ hội này, mượn sức mạnh của quốc gia dọn dẹp bọn chúng trước, sau đó để thế lực của mình tiến vào. Như vậy chẳng tốt hơn sao?
Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664408/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.