Tống Vân Hải nói tôi phải giành giải nhất trong cuộc thi lính đặc chủng. Trong lòng tôi bỗng chấn động, nhớ lúc trước Giai Âm cũng yêu cầu tôi làm vậy. Cô ấy từng nói, nếu tôi giành giải nhất thì sẽ rất có ích đối với việc điều tra người bí ẩn kia, rửa sạch nỗi oan của bố tôi. Vậy thì, tại sao Tống Vân Hải lại muốn tôi giành giải nhất? Chắc chắn động cơ của ông ta không phải là giúp bố tôi. Lẽ nào, mục tiêu của ông ta chính là điều tôi đang đoán?
Tôi hỏi lại: "Tại sao ạ?"
Tống Vân Hải hờ hững đáp: "Con không cần biết tại sao, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này là được".
Ông ta quả thực rất kiên quyết.
Tôi cau mày lại, nói mình sẽ cố gắng hết sức. Có điều, tôi không thông thuộc doanh trại quân đội. Hơn nữa, bộ dạng tôi như thế này thì sao có thể lọt vào trong đó? Tống Vân Hải nói tôi không cần lo lắng, ngày mai tôi sẽ tiếp nhận phẫu thuật chỉnh hình. Đợi khi diện mạo của tôi được khôi phục, tôi sẽ được đưa vào doanh trại quân đội. Ông ta còn nói từ giờ tới cuộc thi lính đặc chủng tiếp theo còn một năm, tôi có thể tranh thủ khoảng thời gian đó để tập luyện. Nghe vậy, trong lòng tôi không khỏi có chút mong đợi, có khi nào ông ta sẽ cho tôi trà trộn vào đội lính đặc chủng Phi Ưng?
Nếu Tống Vân Hải đưa tôi tới thủ đô thì tôi và Giai Âm sẽ được gần nhau hơn, nghĩ vậy tôi liền cảm thấy rất phấn khởi. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664340/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.