Khi có khẩu súng dí sát vào sau gáy tôi, cả người tôi đổ mồ hôi lạnh, sao tôi lại không nghĩ đến sự tấn công trong phòng hóa ra chỉ là để che giấu, điều khiến tôi càng không thể ngờ hơn được là với năng lực hiện tại của tôi mà lại bị người khác thần không biết quỷ không hay dí súng vào đầu từ phía sau.
Đây là một cao thủ! Hơn nữa năng lực tuyệt đối giỏi hơn Đoàn Thanh Hồ, bởi vì bây giờ kể cả là Đoàn Thanh Hồ muốn đến từ phía sau, tôi cũng không thể nào không cảm nhận được chút gì, tôi không khỏi nghĩ tới, lẽ nào lại là một nhân vật có cấp bậc ngang ngửa Diệp Lục Bình.
Tôi rất chắc chắn, nếu như đối phương muốn nổ súng, tôi sẽ không có khả năng sống tiếp.
Phía sau truyền đến tiếng lên cò súng, tôi lo sợ toát mồ hôi lạnh, tôi không cam tâm cứ chết đi như vậy. Tôi nhắm mắt lại, nhanh chóng hỏi: "Là Trần Danh bảo anh đến, đúng không?"
Đối phương dừng động tác tay lại, tôi giật mình, thầm nghĩ tôi cược đúng rồi.
Sở dĩ tôi có thể đoán ra được là người do Trần Danh phái đến là bởi vì tôi biết ngoài hắn ra, có lẽ không có ai muốn lấy mạng của tôi cả. Hơn nữa nhà của Bào Văn cũng không phải có thể tùy ý ra vào, căn biệt thự này đã được sửa lại, tất cả các cửa sổ bên ngoài đều có khung sắt bảo vệ, giống như một nhà giam đẹp đẽ bị bịt kín vậy, ngoài cửa có khóa mật mã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664325/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.