Hướng Thượng nói nhìn tôi thận trọng giống như bố tôi vậy, ông ấy không những không để ý mà còn cảm thấy vui mừng. Vừa nghe vậy, đột nhiên tôi chết sững người ở đó. Mặc dù trước đó tôi cũng có đoán rằng ông ấy có thể cùng một phe với bố tôi và Lục Hiểu Phong, nhưng khi đích thân nghe thấy ông ấy nói vậy, tôi vẫn cảm thấy vô cùng bất ngờ, đồng thời, trong lòng còn thấy vô cùng cảm động.
Tôi đi vào trong nhà kho, nhìn Hướng Thượng với sự kính trọng và thiện cảm, nói: "Chú Hướng, cháu cảm ơn chú".
Hướng Thượng cười lớn nói: "Chú nghe Hiểu Phong nói nhất định cháu sẽ cảm ơn chú, còn nói mấy tháng nay ông ấy nghe cảm ơn nhiều đến nỗi lỗ tai đã chai sạn cả rồi, chú cứ tưởng ông ấy đùa, bây giờ xem ra là thật rồi, cháu đó, vẫn còn khách sáo với chúng ta vậy sao?"
Tôi liền lắc đầu nói: "Không, chú hiểu lầm rồi ạ, cháu chỉ là không kìm được sự cảm động, bố cháu đã mất nhiều năm như vậy rồi, các chú vẫn nỗ lực chiến đấu để rửa oan cho bố cháu, thậm chí còn không tiếc đặt bản thân mình vào trong nguy hiểm, tình cảm sâu sắc này cháu ngoài nói được câu "cảm ơn" ra thì căn bản không biết nên làm thế nào để báo đáp".
Hướng Thượng sau khi nghe xong thì tâm tình rất tốt, ông ấy đi tới nắm lấy tay tôi, nói: "Thằng nhóc này, không cần khách sáo với chú như vậy, cái mạng này của chú là được bố cháu năm đó nhặt về, chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664270/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.