Bào Văn nghi ngờ nhìn tôi, tôi biết cô ta đã nảy sinh lòng nghi ngờ rồi, dù sao đã bị bắt rồi thì cũng không thể dễ dàng thoát thân thế được.
Tôi ra vẻ ngờ vực, nói: "Sau khi bị bắt, anh nói anh không quen biết Vương Tuấn, nói chúng ta đang chơi trò bắn súng trong rừng, anh còn tưởng bọn họ là bên đối thủ đang canh giữ ở đây, nên mới nổ súng, có lẽ bọn họ tin lời anh nói chăng? Nhưng nói thật, anh thấy họ tử tế, thông minh, thả anh ra có lẽ không có âm mưu gì đâu nhỉ?"
Tôi vốn không định nói câu cuối cùng, nhưng với mức độ thông minh của tôi, nếu như không đoán được điểm này, ngược lại sẽ càng khiến Bào Văn sinh nghi hơn, cho nên tôi mới dứt khoát nói ra hết cả những điểm này, cho dù Bào Văn có vì thế mà sẽ bắt đầu phòng bị thì đã sao? Tôi không tin cô ta có thể đấu với Tống Giai Âm.
Nghe lời tôi nói, Bào Văn thu lại vẻ nghi ngờ, híp mắt nói: "Anh ở đây đợi một chút, em đi xem xem hai người đó như thế nào".
Tôi nói: "Em đừng đi, em không thấy mấy người kia đã qua tụ họp với họ rồi sao? Hơn nữa em nghe mà xem, rất nhiều cảnh sát đang đến đây, nơi đây là hiện trường vụ án, em qua đó chỉ khiến bọn họ nghi ngờ em và Vương Tuấn có vấn đề gì, việc cấp bách bây giờ là phải rời khỏi nơi này, nếu không có thể gặp những rắc rối không mong muốn đó".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664266/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.