Tôi ngậm điếu thuốc, cố gắng rả vẻ tự phụ, như một vị công tử cao ngạo, nói: "Các ông nhớ cho kĩ, từ hôm nay trở đi, Trần Danh tôi chính là đại ca của các ông, là vua của thế lực ngầm ở Nam Kinh, các ông ở trước mặt tôi, không có tư cách nói ‘không thể’. Chỉ có thể phục tùng tuyệt đối!"
Nhìn thấy dáng vẻ không dám lỗ mãng của một đám người, tôi biết trận đấu đêm nay mình đã thắng rồi. Tôi xem thời gian, nói: "Đã không còn sớm , hôm nay kết thúc ở đây đi, ngày mai mỗi người đều phải đem đến cho tôi tài liệu về mảng mình phụ trách, hi vọng các ông đừng có lừa tôi, nếu không các ông cũng biết thủ đoạn của tôi rồi đó!"
Dừng một chút, tôi lại nói: "Các ông yên tâm, nếu các ông làm tốt, tôi chắc chắn sẽ có thưởng, Trần Danh tôi tuyệt đối không quá khắt khe với một người nghiêm túc, cố gắng."
Nói xong, tôi vung tay, nói: "Không còn sớm nữa, chắc các ông đều rất bận, tôi sẽ không ở đây làm lãng phí thời gian của mọi người nữa, tạm biệt."
Nói xong câu này, tôi đi đến chỗ Tống Giai Âm, nụ cười của cô ấy khiến tôi đỏ mặt, tôi dằn sự ngượng ngùng trong lòng xuống, đánh bạo nói: "Giai Âm, chúng ta về nhà thôi."
Tống Giai Âm gật gật đầu, nói: "Được."
Sau đó tôi và Tống Giai Âm rời khỏi khách sạn Kim Lăng.
Sau khi ra ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664174/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.