Hội trường lặng ngắt như tờ, rất nhiều người cúi đầu trước ánh mắt của Tống Giai Âm, cô ấy nhẹ nhàng mở miệng nói: "Các vị, vì sao tôi gọi mọi người đến đây, hẳn là mọi người đã biết rõ, hôm nay tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề không dài dòng. Chú Lôi phản bội nhà họ Tống chúng ta không nói, còn phản bội chính tổ quốc của mình, hiện giờ đã vào tù, e là cả đời này không còn cơ hội trở ra nữa, mà ‘rồng không thể không có đầu’, tình hình chung của nhà họ Tống chúng ta ở Nam Kinh cần phải có người dẫn đầu, mà Trần Danh, chính là thủ lĩnh mà tôi chọn."
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt dò xét nhìn tôi, ai cũng khinh thường mà nhìn tôi, trên mặt tràn đầy ý không phục, lúc này, có một lão già nói: "Đại tiểu thư, cô bổ nhiệm cái tên nhóc tóc miệng còn hôi sữa này làm đại ca của chúng tôi, chúng tôi không ý kiến, nhưng cô dù sao cũng phải cho chúng tôi thấy được thực lực của hắn, để các anh em thật tâm khâm phục mới được chứ? Chúng tôi dựa vào cái gì mà giao tương lai của chính mình vào trong tay hắn? Tôi nghĩ, Đại tiểu thư hẳn là cũng không hy vọng mảnh thiên hạ mà chúng ta cực khổ đánh ra được lại bị tên oắt con chẳng biết gì này phá hỏng đúng không?"
Trong lòng tôi bỗng hồi hộp, thầm nghĩ, bọn người này cũng không có ngu ngốc, nếu bọn họ thực sự tỏ vẻ không phục, Tống Giai Âm hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664172/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.