Sau khi Tống Giai Âm nghe thấy câu hỏi này, thì nói nếu cô ấy đã muốn tôi tự phát hiện thì sẽ không nói cho tôi biết.
Tôi hỏi cô ấy tất cả những việc này đều liên quan đến thân phận tôi sao, cô ấy và đại ca phía sau Tô Nhược Thủy có phải cũng đều vì thân phận tôi nên đến. Nhưng tôi vẫn không hiểu được, một kẻ thấp hèn như tôi rốt cuộc có thân phận gì, chẳng lẽ tôi giống như nam chính trong phim truyền hình, là con riêng của một nhân vật tai to mặt lớn nào đó.
Tống Giai Âm sau khi nghe xong thì nhếch mày, nhoẻn miệng cười, nụ cười của cô ấy rất đẹp, âm thanh rất dễ nghe, tôi nhìn đến mức ngẩn ngơ, cũng nghe đến mức ngơ ngẩn, chỉ nghe thấy Tống Giai Âm nói: "Trên đời này làm gì có nhiều con riêng thế, xem mấy phim truyền hình vô bổ đó ít thôi."
Tôi xấu hổ sờ mũi, nói tôi chỉ đoán lung tung thôi, cô ấy mỉm cười, nói: "Tôi vẫn nói câu đó, trước khi cậu leo lên được, có một số việc tôi sẽ không nói với cậu."
"Leo lên, ý là leo đến tận đâu?" Tôi không nhịn được mà hỏi, nghĩ bụng nếu cô ấy dù thế nào cũng không nói thì tôi dứt khoát không xoắn xuýt vấn đề này nữa.
Tống Giai Âm cười cười, hỏi ngược lại tôi: "Cậu thấy mình có thể leo lên đến vị trí nào thì đáng để tôi mở miệng?"
Tôi nhìn đôi mắt không đoán được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664035/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.