Tô Nhược Thủy buông rèm mi, nói: "Trần Danh, đừng ngây thơ nữa, biết tôi đi theo đại ca bao nhiêu năm rồi không? Hai mươi năm, tôi từ nhỏ đã đi theo anh ấy, cậu nghĩ tôi có thể giúp cậu không giúp anh ấy sao? Tôi nói như vậy chẳng qua là vì để lừa cậu, khiến cậu không còn đề phòng, muốn cậu tiếp tục ở cạnh tôi mà thôi."
Tôi há hốc mồm, gian nan nói: "Không, chị lừa em, ngày trước nội dung em nghe trộm được không phải thế này, rõ ràng chị nói chị thực sự..."
"Đó là lừa cậu thôi!" Không đợi tôi nói xong, Tô Nhược Thủy đã hét lên.
Lần này, tôi đơ toàn tập.
Tô Nhược Thủy ngoảnh mặt đi, không nhìn tôi nữa, mà nói hết mọi việc với tôi.
Thì ra, sau khi cô ấy nhận được đồng hồ, đã lặng lẽ mở đồng hồ ra, nhìn thấy máy nghe trộm ở trong, cô ấy biết tôi chắc chắn đã biết gì đó rồi, liên tưởng đến việc lúc trước tôi lạnh nhạt, xa cách, nên cô ấy mới cố ý để tôi nghe thấy 'tỏ tình', chỉ vì khiến tôi áy mà mà càng yêu cô ấy hơn, mà việc cô ấy chủ động giải thích lại là vì củng cố tình cảm của tôi với cô ấy, khiến sự nghi ngờ trong tôi tan biến hoàn toàn.
Tô Nhược Thủy còn nói, ngày trước cô ấy đòi chia tay với tôi, chẳng qua cũng vì để tôi áy náy mà yêu cô ấy hơn, cảm thấy có lỗi với cô ấy, từ đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664032/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.