Đoàn Thanh Hồ cười dịu dàng, trong ánh mắt nhìn tôi vậy mà lại có sự chiều chuộng dành cho em trai.
Bào Văn liều mạng ấn còi xe, tôi và Đoàn Thanh Hồ, cả người anh em lái xe cùng lên xe cô ta, sau khi lên, tôi hỏi: "Anh Đậu đâu? Em gái tôi hiện giờ thế nào? Còn cả chị Thủy nữa, cô ấy đang ở đâu?"
Bào Văn thản nhiên nói: "Em gái cậu rất khỏe, còn về Dương Siêu và Thủy Thủy, sau khi chúng ta tái hôn, tất nhiên cậu có thể gặp được họ."
Người anh em lái xe hơi phẫn nộ hét: "Mau giao anh Đậu ra đây, nếu không tôi không khách khí với cô đâu."
Bào Văn lạnh lùng nói: "Có tin giờ tôi cho cậu biết chết là thế nào không?"
Tôi vội vàng kéo người anh em lái xe, nói: "Tôi tái hôn với cô, cô thả họ đi."
Bào Văn không nói gì, đến tận khi sắp đến nhà cô ta, cô ta mới đột nhiên nói: "Cậu không tò mò sao hôm nay kế hoạch của các cậu lại bị Diệp Phong biết à?"
Tôi không nói gì, thực ra tôi cũng luôn tự hỏi vấn đề này. Tôi cảm thấy khả năng lớn nhất có thể là có vấn đề chỗ anh Đậu, anh Đậu nhiều anh em như vậy, khó tránh được việc có người ăn cây táo, rào cây sung.
Còn về phía tôi, ngoài việc tối qua để lại một bức thư cho Tô Nhược Thủy, có nhắc đến việc này ra thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2664001/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.