Hồng Nhan đột nhiên nói: "Nếu có một ngày, cô ấy gả cho người khác thật, tôi bằng lòng gả cho cậu."
Tôi kinh ngạc nhìn chị ấy, má chị ấy ửng hồng, nheo mắt nói: "Cậu cũng có thể từ chối."
Tôi cười, nhìn gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của chị ấy, không nhịn được nói: "Ai từ chối kẻ đó là đồ ngốc."
Hồng Nhan mỉm cười, không truy đến cùng tôi nói thật hay giả.
Lúc này, tài xế đột nhiên nói: "Anh, xe bị chặn rồi."
Giọng cậu ấy hơi lo lắng, tôi vội nhìn ra ngoài xe, chỉ thấy chỗ ngã tư, mấy chiếc xe đột nhiên lao đến, ép xe chúng tôi phải dừng lại.
Người anh em tài xế nói: "Không đúng, con đường chúng ta đi rõ ràng rất hẻo lánh, hơn nữa cũng đã đổi xe, sao họ lại đợi ở đây chứ, cứ như chuẩn bị từ trước vậy."
Nghe lời này, lòng tôi bỗng nặng trĩu, trong lòng có một suy nghĩ không hay.
Phải biết là anh Đậu đã sắp xếp rất nhiều, mỗi một giao lộ đều sắp xếp người chặn đường, chỉ vì sợ tốc độ của Diệp Phong quá nhanh, không chỉ vậy, chiếc xe ban đầu chở chúng tôi là đi đường lớn, hơn nữa đi lung tung suốt dọc được, chỉ vì tạo dấu vết bỏ trốn giả. Kế hoạch của chúng tôi hoàn mỹ không kẽ hở, nhưng tại sao lại có người chờ ở đoạn đường này?
Tài xế hỏi tôi làm sao? Tôi cau mày, nghe thấy Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2663997/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.