Hít sâu một hơi, tôi nói với hắn một tiếng 'cảm ơn', sau đó nhìn Hồng Nhan nói: "Chị Hồng Nhan, lần đầu tiên gặp chị, nói thực em cảm thấy chị như một bình hoa, ngoài đẹp ra thì chẳng có ấn tượng gì với chị cả, đến tận cuộc gặp gỡ ở Sanna Zoan, em mới nhận ra, thì ra cô gái này đẹp nhất không phải gương mặt, mà là tính cách kiên cường như cỏ dại trong tâm hồn. Lúc ấy em đã nghĩ, cô gái này tốt như vậy, sao cô ấy có thể không hạnh phúc cơ chứ? Ông trời đúng là quá không công bằng."
"Nên khi chị hỏi em muốn chị trả ơn em thế nào, em không chút do dự nói em muốn chị vui vẻ, câu nói ấy là lời thật lòng, nhưng cũng do thương hại. Thực sự, lúc ấy em đã chuẩn bị tốt việc vạch rõ giới hạn với chị, vì trong mắt em chị quá đẹp, hồng nhan họa thủy, em không muốn gặp rắc rối vì chị."
Tôi nói xong, rất nhiều người bật cười.
Tôi nói: "Nhớ lại bản thân lúc đó, em cũng muốn cười, sao em lại nhát gan vậy cơ chứ? Nhưng, chị hoàn toàn không biết em là 'kẻ tiểu nhân' như vậy, thế mà lúc em gặp nguy hiểm, chị bằng lòng đối địch với người quan trọng nhất trong lòng mình, muốn cứu em ra từ nước sôi lửa bỏng."
"Đến giờ em vẫn nhớ dáng vẻ lúc chị xuất hiện, em không có văn hóa gì, chẳng nói ra được mấy lời hoa mỹ, chỉ cảm thấy, chị vô cùng đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2663992/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.