Chẳng trách có người từng nói "phụ nữ là diễn viên trời sinh."
Tôi liếc nhìn người cô ác độc, cụp mắt xuống, trong đầu liên tục suy nghĩ. Mặt sẹo đứng trước mặt tôi, nói: "Mày làm tổn thương em gái tao, mày nghĩ tao nên xử lý mày như nào thì thích hợp? Chặt hai tay của mày hay cắt lưỡi mày?”
Tôi đáp: "So với chuyện này, tôi càng muốn biết người đứng sau anh là ai hơn."
Mặt sẹo khẽ cau mày, hắn nói là không hiểu tôi nói gì. Tôi kêu hắn đừng giả vờ nữa, không có người đứng sau sao hắn dám uy hiếp Vân Tam Thiên?
Nghe thấy vậy, mặt sẹo cười lạnh, nói: "Mày nghĩ tao muốn thông qua mày để đối phó Vân Tam Thiên?"
Tôi không nói gì, nhìn biểu hiện của hắn không giống như nói dối, tôi nghĩ chẳng lẽ mình đã đoán sai? Tên mặt sẹo nói tiếp: "Mày nghĩ nhiều rồi, tao uy hiếp Vân Tam Thiên chỉ vì muốn cảnh cáo cậu ấy, đừng có xen vào chuyện này. Hơn nữa, muốn biết chuyện nhà họ Vân không có gì khó, dù sao tao cũng không phải loại đầu gấu bình thường."
Nói đến đây, tên mặt sẹo khá là đắc ý, còn Hùng Tử vẻ mặt vênh váo, cao ngạo nói: "Anh trai tao là con trai nuôi của Yêu Kê, nếu bàn về vai vế trong giới, là người tài xuất chúng trong thế hệ trẻ. Đến Dương Phàm Khôn cũng phải nể mặt anh tao."
Tôi bảo mà, mặt sẹo sao lại ngông cuồng như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2663768/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.