Cảnh sát rất chuẩn xác, rất nhanh đã lục soát đến phòng làm việc của Hoàng Tam, tôi thấy Bào Văn cũng lặng lẽ đi cùng, ánh mắt tràn đầy sự mong đợi.
Sau khi cảnh sát khám xét xong, nét mặt Bào Văn giống như vừa ăn cứt, rất khó coi, dáng vẻ hoàn toàn không dám tin vào điều đó.
Nhìn Bào Văn ỉu xìu, lòng tôi liền dâng lên một tia khoái cảm.
Thật sảng khoái, tôi bây giờ rất thích cảm nhận cảm giác này.
Tôi tự thề với bản thân mình, đây chỉ mới là bắt đầu, tôi nhất định phải âm thầm làm cho Bào Văn hết lần này đến lần khác bị tổn thất, để cô ta sụp đổ!
Với lại, tôi còn có thêm một kế hoạch báo thù khác, nhưng tạm thời điều kiện chưa đủ, tôi vẫn chưa thể thực hiện. Mà kế hoạch này một khi thành công, tôi nhất định khiến cô ta đau khổ sống không bằng chết, mãi mãi hối hận.
Nghĩ tới đây, mặc dù đang trốn trong đám người nhưng tôi không nhịn được liền nhếch khóe miệng, cười vui.
Ngay lúc đó, Bào Văn đột nhiên nghiêng đầu nhìn lướt qua, tôi sợ sệt cúi đầu xuống, nhưng tôi có cảm giác cô ta đang nhìn chằm vào mình, tôi lập tức thấy thật căng thẳng.
Tôi nhẹ nhàng hé mắt nhìn Bào Văn, quả nhiên cô ta đang nhìn tôi, chẳng lẽ cô ta đã đoán được là tôi đã bán đứng?
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2663502/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.