Thế là tôi lại lén lút đến bên cửa phòng của bọn họ, vừa ghé tai tôi đã nghe thấy tiếng của Tô Nhược Thủy: “Văn Văn, làm sao bây giờ, lẽ nào em thực sự phải quay lại Bản Sắc để hát sao? Em sợ tên Hoàng Tam đó sẽ lại làm những chuyện không hay với em.”
Nghe đến đây, tôi đã biết là chuyện của Tô Nhược Thủy vẫn chưa được giải quyết xong, xem ra tên Hoàng Tam đó cũng ngang tàng thật, vẫn nhất quyết không chịu buông tha cho Tô Nhược Thủy.
Bào Văn ngay lập tức trả lời: “Tên Hoàng Tam này quả thực khó đối phó hơn so với tưởng tượng, không ngờ hắn còn không thèm nể mặt lão Lý. Nhưng mà Tiểu Thủy em đừng lo, tự hắn rước họa vào thân thì không thể trách chúng ta được, hôm nay hắn chết chắc rồi.”
Tô Nhược Thủy gấp gáp hỏi: “Văn Văn, chị đã có cách rồi ư?”
Bào Văn hắng giọng một tiếng, nói: “Đã sắp xếp xong hết rồi, tối nay sẽ có cảnh sát tới điều tra Bản Sắc.”
Tô Nhược Thủy tò mò hỏi: “Kiểm tra định kỳ sao? Việc này có thể đánh bại ông chủ Hoàng không? Tai mắt ở bên ngoài quán nhiều lắm, vả lại cứ cho điều tra ra chuyện mấy đứa PR, thì cũng chả mấy mà khôi phục lại, đối với hẳn không ảnh hưởng gì nhiều.”
Giọng điệu của Bào Văn càng đắc ý hơn, cô ta cười nói: “Mại dâm không được, vậy ma túy thì sao?"
Giả dụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2663496/chuong-13.html