Bất chợt Trần Nhã dùng tay kéo mặt nạ hình con chó của tôi xuống, bất ngờ không kịp phòng bị, khuôn mặt tôi lập tức lộ ra trước mắt bà ta.
Tôi sợ hãi, không kịp phản ứng, thậm chí tay của tôi vẫn còn đặt trên người bà ta.
Mà sau khi nhìn thấy diện mạo của tôi, Trần Nhã sững người. Có lẽ bà vốn chỉ muốn xem khuôn mặt tôi có đáng để quan hệ với bà hay không, cơ bản không ngờ tới tôi là ai.
Rất nhanh, khuôn mặt Trần Nhã từ ửng đỏ chuyển sang đỏ rực như mông khỉ.
Bà ta quay mặt đi một lúc mới nhận ra vẫn đang ngồi trên đùi tôi, vội vàng bối rối đứng dậy.
Tôi cũng ngay lập tức để tay đang cầm tay bà ta rụt trở về. Lúc này, Trần Nhã mới giơ tay lên hung hăng tát tôi một bạt tai, miệng mắng "súc sinh” .
Bị tát một cái, tôi không có ý định phản kháng, trong lòng vừa sợ hãi vừa xấu hổ, trốn vào trong giường, cúi thấp đầu tránh ánh mắt của bà ta.
Trần Nhã rất nhanh ném mặt nạ lại cho tôi, bảo tôi đeo lên, có lẽ là không muốn nhìn thấy khuôn mặt tôi, làm bà ta cảm thấy khó chịu.
Sau đó Trần Nhã dùng cử chỉ nói với tôi, chuyện xảy ra ngày hôm nay tuyệt đối không được nói ra ngoài, còn bắt tôi nghỉ việc.
Tôi nào dám phản kháng Trần Nhã, gật đầu lia lịa.
Còn Trần Nhã nhanh chóng sửa sang lại y phục đi ra ngoài. Tôi nghe được bà nói với em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2663490/chuong-9.html