Hơn mười một giờ đêm hôm đó, tôi vừa dọn dẹp xong một phòng, dì Tuyết giám đốc đột nhiên tập trung mấy phục vụ nam chúng tôi lại.
Dì Tuyết chính là giám đốc hôm đó giữ tôi lại, tôi khá là biết ơn bà ấy, vì vậy rất có cảm tình với bà, nhưng hình như bà ấy không quản lý việc của quán bar, ở tầng ba, bốn còn có một khu vực riêng cho VIP, ở đó có KTV, dù sao cũng rất xa hoa, chỉ có người giàu mới tiêu tiền ở đó, dì Tuyết chính là giám đốc chỗ đó.
Sau khi tập trung mấy phục vụ nam chúng tôi lại, dì Tuyết nói với chúng tôi, nhân viên PR nam ở khu VIP trên tầng không đủ, mà hôm nay đúng lúc có khách hàng lớn rất thích làm màu, muốn chọn một lượng lớn nhân viên PR nam để cho người ta chọn, vì vậy bảo chúng tôi đến góp cho đủ số.
Hơn nữa cách chọn nhân viên PR của khách hàng lớn này không phải là nhìn mặt, mà nhìn dáng người, xem khí chất, thậm chí là xem cả một chút may mắn nữa, bà ấy thích cảm giác bất ngờ, nên thích để rất nhiều nhân viên PR nam đeo mặt nạ, không lộ mặt cho bà ấy chọn, cuối cùng lúc chơi cùng mới cởi mặt nạ ra.
Về nhân viên PR nam, tôi làm việc trong môi trường này đương nhiên là từng nghe nói, không chỉ chơi cùng, hát cùng mà thậm chỉ còn ngủ cùng khách...
Tôi không thể chấp nhận việc này, vì vậy một mình lắc đầu tỏ ý từ chối, nhưng dì Tuyết nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-co-kich-hay/2663489/chuong-8.html