Lạc Trăn, bên ngoài có người tìm!” Lăng Cát Văn đứng ở cửa, vẻ mặt long lanh gọi với vào Lạc Trăn.Lạc Trănđương nhắm mắt nghỉ ngơi bỗng giật mình, hoang mang nhướng mắt nhìn ra,một thân hình cao ngất thon dài đang đang đứng ở cửa đối diện với cô,theo lý thuyết người bị cận 5 độ như cô hẳn nhìn không rõ người ở phíaxa kia, nhưng rất kỳ lạ, cô lại biết người đó là ai.
“Lạc Trăn,em cũng biết giấu kỹ lắm, kiểu đàn ông chất lượng cao này không mang rasớm để chị em còn quan sát học hỏi.” Trương Khiết ngồi bên phải Lạc Trăn thèm thuồng đánh giá người đàn ông xa xa.
“Đúng thế đúng thế.” Vương Mẫn Mai bên trái dí dỏm phụ họa.
Thật ra hai cô gái này cũng không phải dạng mê trai thật, chỉ thích làm ra vẻ mê trai thôi.
Lạc Trăn đeo chiếc kính có viền đỏ sẫm lên, nhíu mày nói, “Thật xui xẻo, hai mỹ nữạ, anh ta đã có bạn gái rồi, OK, đừng dùng ánh mắt ấy nhìn em, bổn tiểuthư cũng không có vinh hạnh ấy đâu.”
Vuốt vuốtvạt áo rồi đứng dậy bước về phía vị công tử anh tuấn phong độ kia, thành thật mà nói, anh thực sự rất có năng lực, bề ngoài nhã nhặn lịch thiệp, cao khoảng hơn một mét tám, phối thêm âu phục màu đen thuần được cắtmay gọn gàng kết hợp với sơ mi màu xám, sang trọng lại tao nhã. Lạc Trăn bỗng nhớ đến một câu nói mà đạo diễn Trương Nghệ Mưu dành để miêu tảmột diễn viên nào đó —- Anh ấy chẳng cần làm bất cứ điều gì, chỉ cầnđứng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-bao-gio-sang/1959682/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.