" Ngài Lục, Ngài Bạc đến" Lưu trở vào phòng, nhìn Lục Vân Tiêu gục trên nền đất cùng tàn dư từng đêm để lại, hiện tại cái cảnh tượng này không khác gì một bão thảm hại, tóm lại không còn gì để nói
Lục Vân Tiêu bất động trên sàn đá hoa cương lạnh, hai mắt lờ đờ như một con cá chết
" Vân Tiêu, cậu tỉnh cho mình" Bạc Nghiêu nhìn bộ dáng bất cần đời của Lục Vân Tiêu tức đến phát điên, túm lấy cổ áo lay người kia
Bảy năm đi thật nhanh, ngày đêm chìm trong men rượu như vậy là ông trời muốn nhân nhượng cho cái mạng sống tồi tàn này?
" Tìm Phỉ Kiều, Phỉ Kiều của tôi"
Bạc Nghiêu câm nín, không biết nói gì thêm
Hắn chưa từng thấy Lục Vân Tiêu rơi vào thảm kịch này. Hiện tại hắn như một cái xác chưa phân hủy, còn có thể nào để nói nhiều hơn. Phải chăng hắn quá tàn nhẫn với người kia rồi ông trời lật ngược thế cờ đẩy hắn vào thảm kịch của ngày hôm nay?
Cả đời này Bạc Nghiêu chưa từng nghĩ Lục Vân Tiêu sẽ si tình vì một người phụ nữ. Hắn cho rằng Lai Phỉ Kiều chỉ là niềm vui nhất thời của Lục Vân Tiêu, chỉ là nhất thời tìm được mới mẻ
Nhưng mà...hắn sốc...hắn sốc khi Lai Phỉ Kiều mang thai con của Lục Vân Tiêu, hắn không ngờ đến Lục Vân Tiêu chấp nhận cho một người phụ nữ mang giọt máu của mình
Cho đến bây giờ hắn không biết Đào Duyệt Kỳ nói sao về cô gái ở Hong Kong kia, chưa có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-kia-la-ai-me-hoac/1962689/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.