Đào Duyệt Kỳ ở trong lòng Bạc Nghiêu nghe xong vẫn là thất kinh, làm sao mà Bạc Nghiêu có thể tùy tiện nói vài câu như vậy
Có âm mưu muốn biến cô thành gì?
" Bạc Nghiêu...anh đừng có xuất khẩu cuồng ngôn"
" Ừ, khi nào em khỏi bệnh tôi cùng em kết hôn" Nắm lấy bàn tay mềm mịn của cô hôn lên cưng chiều một cái
Tính ra bây giờ cũng chỉ muốn đem cô nhóc này buộc chặt với mình một chút, ít nhất về sau có thể cưng chiều cô dễ hơn
" Bạc Nghiêu, anh không nên đùa" Đào Duyệt Kỳ giương cao đôi mắt nhìn anh, mái tóc đã được vén gọn sang bên để lộ xương quai xinh tinh xảo với gương mặt thanh thuần, mĩ lệ không có nửa điểm xanh xao
Bạc Nghiêu lướt ngón tay qua gương mặt nhỏ nhắn của cô, mỉm cười nhìn cô sủng nịnh
Lời nói này còn có thể nghĩ nhiều được nữa sao, đều là chuyện cả đời không thể đùa. Đem Đào Duyệt Kỳ trở thành Bạc phu nhân cũng không khó, chỉ cần đợi cô kết thúc điều trị
" Tiểu Duyệt, đêm nay tôi cũng không thể kiềm chế nữa rồi" Tìm tới môi mịn của cô từng chút nhấm nháp, hai tay kéo eo cô lại sát với thắt lưng của mình gieo từng ngóng bỏng mê hoặc truyền đến da thịt của cô
" Ưm...Bạc Nghiêu..." Đào Duyệt Kỳ khó khăn đáp lại nóng bỏng của Bạc Nghiêu, môi lưỡi đều hòa với anh
" Tiểu Duyệt, đồng ý không?" Mút nhẹ vành tai xinh đẹp của Đào Duyệt Kỳ, để cô ở trong lòng hiện tại mụ mị đầu óc
Đào Duyệt Kỳ nửa mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-kia-la-ai-me-hoac/153409/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.