Lục Vân Tiêu nhìn Tống Sơ Hoàn không hài lòng, Lai Phỉ Kiều hiện tại như vậy hắn cũng không muốn lợi dụng lúc nguy khó của nàng đi
" Không có thuốc giải sao?"
" Không có" Tống Sơ Hoàn lắc đầu
" Đồ vô dụng" Lục Vân Tiêu bế Lai Phỉ Kiều quay đi gấp rút, để lại Tống Sơ Hoàn ngơ ngác ở đằng sau
" Có sắc liền khinh bạn, ai u tổn hại thời gian của bậc lương y tôi" Tống Sơ Hoàn vỗ lưng, vươn vai một cái rồi vào phòng thí nhiệm
...
" Nóng...thật nóng" Lai Phỉ Kiều ở trong lòng Lục Vân Tiêu quằn quại, loại dược này rõ ràng có chút phát tác lúc cô chuếnh choáng nhưng mà cô nghĩ rằng đấy chỉ đơn thuần là rượu tác động, không như hiện tại mạnh mẽ thiêu đốt lục phủ ngũ tạng của cô, nuốt hết sạch ý chí
" Lưu, cậu lái xe nhanh lên cho tôi" Lục Vân Tiêu khó chịu quát, hiện tại không ai không nhìn ra anh đang hết sức tức giận, hết thảy đều cẩn trọng để không làm bùng lửa
Đem cô về Lục Vân Phủ, trực tiếp mở nước lạnh tắm cho cô thật cẩn thận. Lai Phỉ Kiều cảm thấy nước lạnh man mát, thân thể cũng không đến nỗi quằn quại nữa
Lục Vân Tiêu từng chút từng chút tắm cho cô cẩn thận, trong mắt không hề nổi lên dục niệm. Lai Phỉ Kiều ở gọn trong tay anh, lơ đãng dựa vào cánh tay rắn chắc thở gấp, ánh mắt mù mờ
" Khó chịu không?" Lục Vân Tiêu hỏi cô
" Còn chút" Lai Phỉ Kiều cực kì khó nhọc nói
" Nếu em không muốn...tôi tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-kia-la-ai-me-hoac/153408/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.