" Anh đang phát điên cái gì...ưm" Lai Phỉ Kiều bị phản ứng của anh làm cho khó hiểu, ngay lập tức phản kháng liền bị anh hôn chặn môi, một lời cũng không thể thốt ra
Lục Vân Tiêu thô bạo xé quần áo cô, tay hung hăng nắn bóp ngực cô làm cho nó méo mó
" Mau...ngô...buông"
" Em...không có khả năng ra khỏi đây" Lục Vân Tiêu trầm giọng, đẩy cô về giường lớn đè lên cô
Từng cái hôn đều thô bạo, giống như muốn lấy hết đi dưỡng khí của cô, cảm thấy khuôn miệng đều bị anh chơi đùa quá phận
...
Tạ Thủy say đến mức không biết trời đất, miệng liên hồi gọi tên Phỉ Kiều. Cả căn phòng ngoài tàn thuốc lá và chai rượu nằm la liệt trên mặt đất thì không còn cái gì khác
" Tạ Thủy, tỉnh lại cho tôi" La Phi tát thật mạnh vào má Tạ Thủy, hiện tại chỉ có làm thế này cậu ta mới tỉnh ngộ
" Phỉ Kiều, Phỉ Kiều đâu?" Tạ Thủy bị cái bạt tai kia làm cho đầu óc choáng váng, vẫn mơ hồ gọi Lai Phủ Kiều
" Tạ Thủy, R.S không cần phế nhân" La Phi hít một ngụm khí lạnh tức giận nói
" Phế nhân? Ha...tôi đúng là một phế nhân, tôi không bảo vệ được cho cô ấy, tôi THẬT VÔ DỤNG" Tạ Thủy đau đớn gầm lên, ánh mắt sớm mờ đục vì rượu
Không có Lai Phỉ Kiều ở đây, cậu không sống được
La Phi hiện tại bất lực, làm sao có thể nghĩ Tạ Liên thảm như thế này chứ, có đánh chết cũng không tin đây là sát thủ có tiếng của cả giới hắc đạo, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-kia-la-ai-me-hoac/153404/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.