Hôm sau Lục Vân Tiêu không có nuốt lời, quả nhiên là đưa La Phi đến đây thân thể không một vết xước. Lai Phỉ Kiều nhìn thấy La Phi liền vui mừng chạy đến ôm cô
" Chị La Phi"
" Ui...nha đầu này, kích động cái gì thế?" La Phi nhìn thấy cô xúc động muốn khóc nhưng bởi vì sợ cô lo lắng nên đành kìm nước mắt
" Chị à, R.S vẫn tốt đúng không?" Lai Phỉ Kiều hỏi
" Ừm, hoàn toàn vận hành tốt" La Phi cười
Lai Phỉ Kiều sững lại một chút
Cô không nghĩ đến Lục Vân Tiêu không đả động tới R.S, cảm thấy luôn không an tâm
Hóa ra...họ Lục này cũng có mặt tốt
" Phỉ Kiều, ở đây có tốt không?" La Phi lo lắng hỏi
" Tốt, ít nhất cũng không đánh đập"
" Vậy là tốt rồi" La Phi mỉm cười
...
Lục Vân Tiêu đang có cuộc họp trực tuyến tại tổng bộ, sắc mặt nghiêm nghị lắng nghe từng báo cáo một, không khí ngoài tiếng báo cáo và chỉ đạo thì không còn âm thanh nào khác
Họp xong, Lục Vân Tiêu nhanh chóng trở về, giao lại công việc cho Lưu cùng cấp dưới
" Cho người đưa La Phi về đi, đến giờ tôi và Lai Phỉ Kiều riêng tư rồi"
" Vâng, lão đại"
Phóng xe nhanh về nhà, Porscher xám bạc sáng bóng không một vết xước chạy nhanh như ngựa trên thảo nguyên
Lục Vân Phủ hiện tại chỉ có Lai Phỉ Kiều cùng La Phi ngồi tán gẫu, người hầu ở dưới bếp đang làm đồ ăn, toàn bộ còn lại đều đã nghỉ việc từ sớm
" Chị La Phi, Tạ Thủy ổn không?" Lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-kia-la-ai-me-hoac/153403/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.