Chuyển ngữ: Yeekies ___ Mục Đường Phong không thèm để ý đến Chu Huân. Xương cốt của y vốn là người cố chấp. Ba năm trước đã cắt đứt với Tạ Hàm Ngọc, vậy từ nay về sau, họ là người xa lạ. Thậm chí không phải là người xa lạ. Chu Huân và Dung Tu Diệc trước đây đối xử với y không tệ. Nhưng y vẫn không thể tránh khỏi việc bị Tạ Hàm Ngọc ảnh hưởng. Y cũng không mấy để tâm đến họ. Lưỡi kiếm trắng như tuyết chĩa thẳng vào cổ họng Tạ Hàm Ngọc. Giọng Mục Đường Phong lạnh lùng: "Việc ta có trảm được tà ma hay không, không cần các hạ phải bận tâm." "Hôm nay nếu ngươi không nhường đường, thì đừng trách ta không khách sáo." Cổ tay y khẽ dùng lực, lướt qua gò má Tạ Hàm Ngọc. Lưỡi kiếm sắc bén vô cùng. Trên mặt Tạ Hàm Ngọc lập tức xuất hiện một vết máu. Dạ Nhan đứng bên cạnh hơi bất ngờ. Đại nhân nhà hắn... thật sự không phải là người bình thường. Nhưng điều khiến hắn bất ngờ hơn là, Mục Đường Phong lại không hề tức giận khi nghe Chu Huân gọi "Đường Đường". Không lẽ trước đây họ cũng quen biết nhau? Tạ Hàm Ngọc nhìn khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ đó, có chút thất thần. Trên mặt hắn có cảm giác nóng rát. Đôi mắt đen láy của hắn phản chiếu bóng dáng Mục Đường Phong. Hắn mở miệng: "Ngươi bây giờ... đi theo Ngụy Phượng Lâm?" Mục Đường Phong nhăn mày. Lưỡi kiếm lại tiến thêm vài tấc, đặt lên cổ Tạ Hàm Ngọc, tạo ra một vết hằn màu đỏ nhạt. Y không có thời gian để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-moi-to-tuyet-day/4702676/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.