Chuyển ngữ: Yeekies ___ Trên thành Huyền Khâu, nam nhân ngồi ở vị trí chủ tọa mặc một chiếc áo choàng màu đen tuyền. Đôi lông mày tuấn tú của hắn hơi rũ xuống. Tóc đen xõa ra sau lưng. Ngón tay hắn xoa xoa chiếc chén sứ. Hắn hơi nhếch mắt, đầy vẻ thích thú nhìn nam nhân áo đỏ bên cạnh. "Trảm Uế Sứ...? Con chó mới của Ngụy Phượng Lâm?" Nam nhân áo đỏ nói: "Tiểu tử Dạ Nhan cũng ở đó. Ngươi bây giờ chặn y lại, với cái tính nóng nảy của y, lát nữa sẽ động thủ đấy." "Còn nữa, đừng dùng từ 'chó'. Ta trước đây cũng làm việc bên cạnh Ngụy Phượng Lâm... Y bây giờ có lẽ vẫn còn ghi hận vì ta đã đầu quân cho ngươi." Tạ Hàm Ngọc cười khẩy: "Cửu Khuyết Linh có thêm ngươi cũng không hơn, bớt ngươi cũng không thiếu. Ngươi nghĩ Ngụy Phượng Lâm thực sự quý ngươi sao?" Chu Huân lập tức xù lông: "Ngươi có ý gì? Tạ Hàm Ngọc..." Dung Tu Diệc cũng thấy hai người này sắp cãi nhau nữa rồi, hắn vội vàng dịu giọng nói: "Đừng cãi nữa. Trảm Uế Sứ đó hai năm nay ở Kinh Châu danh tiếng nổi như cồn. Chắc chắn cũng không phải là kẻ tầm thường. Chúng ta đi xem trước nhé?" Đang nói chuyện, một tiểu yêu ở ngoài điện đi vào, bẩm báo: "Điện hạ, Dạ Nhan đã động thủ." "Tính khí nóng thật," Tạ Hàm Ngọc đứng dậy khỏi ghế. Thân hình hắn biến mất, chỉ để lại một câu nói. "Đi thôi, đi gặp Trảm Uế Sứ đó." Ngoài cổng thành, Dạ Nhan cầm một thanh loan đao màu đen vàng trong tay, mũi đao sắc bén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-moi-to-tuyet-day/4702675/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.