Chuyển ngữ: Yeekies ___ Mục Đường Phong làm theo lời Tạ Hàm Ngọc, đi vào rừng. Lúc này đã là hoàng hôn. Ánh chiều tà đỏ rực trải dài trên bầu trời. Mặt trăng lấp ló từ sau đám mây, như mực chìm vào dòng sông. Những cành cây khô phản chiếu ánh trăng, lắc lư, tạo thành bóng đổ trên mặt đất. Xung quanh tĩnh lặng. Rừng cây rất sâu, nhìn từ xa như một cái giếng cạn không đáy, khiến người ta cảm thấy nguy hiểm một cách khó hiểu. Gió đêm thổi qua lạnh lẽo. Mục Đường Phong cảm thấy có vài ánh mắt đang dõi theo mình. Y nắm chặt ngọc phù trong tay, nghe thấy giọng Tạ Hàm Ngọc, y hơi yên tâm. Tạ Hàm Ngọc sẽ không hại y, y chỉ cần làm theo lời hắn nói là được. Hơn nữa, y cũng rất vui vì có thể giúp được Tạ Hàm Ngọc. "Phía trước có một ngã rẽ, rẽ trái." Tạ Hàm Ngọc ngồi trên xe ngựa. Trước mặt hắn lơ lửng bóng hình của Mục Đường Phong. Hắn nhìn Mục Đường Phong làm theo lời hắn, đi sâu hơn vào khu rừng bên trái. Trình Nhất bên cạnh lên tiếng: "Chủ nhân, đưa Kim Thiền đến rõ ràng như vậy, Ngân Huyền thật sự sẽ mắc bẫy sao?" "Ban đầu thì không." Tạ Hàm Ngọc không biết nghĩ đến điều gì, nói với vẻ đầy ẩn ý: "Nhưng giờ con diễm quỷ kia không còn sống được bao lâu nữa, hắn chắc chắn sẽ đến." Mục Đường Phong khựng lại ở ngã rẽ, rồi rẽ vào khu rừng bên trái. Rừng cây càng lúc càng rậm rạp. Vừa bước vào, không khí đã trở nên âm u. Gió thổi qua mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-moi-to-tuyet-day/4702629/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.