Chương trước
Chương sau
Tôi nghe được bọn họ nói như vậy ngay lập tức, liền muốn lôi kéo Mực Cận rời đi.

Nghĩ đến Mực Cận cũng tốt bụng , muốn giúp Sở Thiến thiến giải quyết vấn đề, không nghĩ tới người ở bên trong vẫn không hối cải, dùng loại ngôn ngữ công kích này tràn ngập tính công kích Mực Cận!

Tôi thật vì nàng cảm thấy không đáng, cô ấy không nên nhận đãi ngộ như vậy!

Mực cận thì là lắc đầu, giữ chặt tay của tôi, ra hiệu rằng cô ấy sẽ không rời đi, mà là đi thẳng tới cửa phòng bệnh.

“ Cậu muốn làm gì, bọn họ đều nói cậu như vậy , cậu còn muốn giúp các bọn họ sao ! cậu……”

Tôi vừa tức vừa gấp, tôi nhìn ra được thời điểm Mực Cận đang nghe những lời này, tâm tình cũng là rất kém cỏi, nhưng cô ấy vẫn như cũ lựa chọn dựa theo kế hoạch ban đầu mà làm.

“ tôi không sao, chuyện này nhất định tôi phải ra mặt giải quyết, nếu không về sau bọn họ còn sẽ tới tìm phiền toái”. Cô ấy nghiêm túc nhìn tôi.

“Ảnh hưởng đến tôi ngược lại thật ra không có việc gì, nhưng hiện tại chúng ta cùng một phòng ngủ, sẽ phiên phức đến cậu, cho nên tôi nhất định phải làm như vậy.”

Tôi sững sờ, tay nắm lấy tay áo cô ấy lỏng ra chút, cô ấy thành công tránh thoát, trực tiếp kéo ra cửa phòng bệnh, đi vào.

Người ở bên trong vừa nhìn thấy Mực Cận xuất hiện, giống như là thấy được quỷ, từng người vọt cực nhanh.

Bệnh giường thiếu nữ Tái nhợt trong lỗ mũi cắm ống trợ thở, mặc trên người quần áo bệnh nhân sọc trắng xanh, nhìn thấy Mực Cận trong nháy mắt, vốn là không có chút huyết sắc nào mặt càng là trắng bệch, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn yếu đuối liều mạng hướng mình trên thân Đường tỷ dựa vào.

“Cô ta làm sao lại đến! Để cô ta đi đi! Ta không muốn phải nhìn thấy cô ấy”!

Tôi nhíu nhíu mày, đi theo tiến đến, người phụ nữ trẻ nhìn thấy đường muội mình bị Mực Cận hù đến, hai đầu lông mày lập tức bay lên, cao cao bốc lên, kích động đối bút tích quát: Ngươi ra ngoài!

Bên cạnh cúi người ôm lấy Sở Thiến thiến, ôn nhu trấn an nói: “Tiểu Thiến, không khóc, đừng sợ, ta lập tức đuổi cô ta đi.”

Tôi quả thực là giận quá thành cười, vừa muốn lên đi chọc tức bọn họ , lại bị sắc quỷ một phát bắt được.

Hôm qua tới gây sự, nói muốn để Mực Cận đến cho Sở Thiến thiến xin lỗi, là bọn họ , hiện tại chúng tôi tới, ngược lại là muốn đem chúng ta đuổi đi ra.

Thật sự là khó hầu hạ! Quả nhiên dạng người này liền không nên hỗ trợ!

Tôi cúi gằm mặt, nghiến răng suy nghĩ.


Hồi tưởng lại mình trãi qua nhiều chuyện như vậy, lần này nạn nhân cũng như người thân, bạn bè của nạn nhân là những người mình không ưa nhất..

Loại chán ghét này trình độ đạt đến cái độ cao nào đó, đến mức tôi cảm thấy hoàn toàn có thể không giúp bọn họ cũng không có chút nào cảm giác áy náy.

Đối với những người không biết ơn, hấp tấp gán ghép tội cho mọi người, thô lỗ và không có học thức, tôi nói rằng có vạn người không sẵn lòng giúp đỡ họ.

Rất nhiều người đoán chừng nói, đây chính là nhân tính , bạn sẽ không hiểu được vấn đề nếu bản thận bạn không gặp phải.

A, đối với loại này giải thích, ta chỉ có thể lựa chọn lạnh lùng cười một tiếng.

Mực cận đối diện với mấy người này đối đãi như thế, cũng không có rời khỏi phòng bệnh, mà là đứng vững tại kia, chém đinh chặt sắt mà đối với trong phòng bệnh người nói: “Tôi là tới giúp Sở Thiến “.

Một bên một mực xem kịch, cô gái không thế nào lên tiếng mở miệng: “cô đừng giả nhân giả nghĩa, đến chế giễu thì nói thật đi”.

Tôi thật sự là không thể nhịn được nữa, cảm giác trong lồng ngực có một đoàn lửa giận đang không ngừng luồn lên, nhưng tôi có chừng mực, nơi này cũng là bệnh viện, không thích hợp cãi lộn, cố gằng bình phục lại nội tâm của mình, hừ lạnh nói.

“Già nhân giả nghĩa ? Hôm qua là ai đến trường học cãi lộn? Đến cửa phòng ngủ chúng ta giội nước bẩn, kêu khổ?”

Tôi nghiêm khắc lời nói, cùng một ánh mắt sắc bén mà quét về nữ sinh nói chuyện, cô ta giống như là câm nín, lập tức không có nói thêm .

“Được, được rồi, ngươi vì không muốn giải quyết vấn đề, vậy đừng trách chúng ta không đi cùng các ngươi!”

Tôi không đợi Mực Cận mở miệng, liền dắt cánh tay của cô ấy đi ra ngoài.

“Hảo tâm bị xem như lòng lang dạ thú, các ngươi cũng chính là nhìn Mực Cận mà khi dễ, nhưng ta thì không” . Tôi hai mắt nhíu lại, quát.

Mực cận một mặt khiếp sợ nhìn qua tôi, trong cặp mắt to kia lóe sáng giống như là có quang mang đang nhấp nháy, hiển nhiên, cô ấy bị lời nói này của tôi cảm động đến.

Tôi không khỏi nổi điên, đang nghĩ cách trả đũa những cô gái này thì trong lòng đột nhiên nảy ra một ý rất xấu, khóe miệng giật giật, quay lại nhìn họ

“Phải rồi, ta trước tiên đem lời nói này đặt ở đây, đã các ngươi đuổi Mực Cận đi, về sau cũng đừng lại đến nháo sự , sẽ làm trò cười.”

“Còn nữa, hi vọng bạn học Sở có thể an ổn qua hết nhân sinh tiếp theo, về phần sẽ phát sinh cái gì, chúng ta cũng không biết”. Tôi mím môi, mang theo một chút uy hiếp ý vị ở bên trong.

“Phải bảo vệ thật tốt tốt tính mạng của mình a.”

Nói ra những lời này sau, tôi mới thở phào nhẹ nhõm, trong lòng nộ khí vơi một nửa, đang chuẩn bị mang theo Mực Cận rời đi, tiểu thái muội kia lại kêu gào.

“Ngươi có biết ngươi rất quá đáng hay không? Ngươi chính là như vậy mà đối một bệnh nhân sao? Ngươi đang uy hiếp cô ấy à”!

Tôi xem mắt Sở Thiến thiến, thấy cô ấy đang nghe tôi nói xong lời nói trước mặt , vốn dĩ đã dừng khóc nức nở lại lập tức biến thành khóc lớn âm thanh, giống như phát tiết không hết ao nước, cứ vậy dàn dụa nước mắt đến.

Sợ hãi, sợ hãi, quặn thắt, tất cả những cảm xúc này đều được thể hiện qua tiếng khóc của cô.

Nhưng tôi không có thiện cảm với cô ấy.

.

Có lẽ tại lúc trước khi tiến đến phòng bệnh trước đó, tôi sẽ có, nhưng bằng hữu cùng đám thân nhân của cô ấy đã hoàn toàn xóa sạch ít thiện cảm trong lòng tôi.

“Uy hiếp? Ta cái này rõ ràng là ý tốt nhắc nhở, cảnh cáo, bảo ngươi dặn dò cô em họ trọng tính mệnhtốt đẹp một chút”.

Tôi lạnh lùng phun ra một câu: “Hi vọng cô ấy về sau xảy ra chuyện, đừng đến trách các ngươi, là các ngươi những người mà cô ấy gọi là bằng hữu, thân nhân, tự mình đem cơ hội cứu rỗi mà vứt bỏ.”

Tôi thoáng mắt nhìn bốn phía, phát hiện mình cũng không có tại trong phòng bệnh phát hiện ra cái gì, cũng không nhìn thấy trói linh trong suốt, tôi nghiêng đầu hỏi thăm Mực Cận: “ mấy thứ bẩn thỉu kia có đây không?”

Mực cận yên lặng nhẹ gật đầu, hạ giọng đối tôi mà nói: “Thấy không rõ ràng lắm, tôi nhìn thấy một đồ vật màu trắng tựa ở trên thân Sở Thiến “.

Bỗng nhiên, da gà trên thân cả người nổi lên, tôi được đáp lại, hít thở sâu khẩu khí.

“Đi thôi.”

Tôi sải bước hướng phía cổng đi đến, Mực Cận trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng, khả năng đối với cô ấy mà nói, những gì tôi vừa nói chỉ là làm cho những người bên trong hoảng sợ, tự mình thở phào nhẹ nhõm chứ không có ý định rời đi.

“Này, chờ một chút…”

Mực cận bị tôi kéo đi, nhỏ giọng bất mãn nói thầm , tôi mới mặc kệ cô ấy kháng nghị, sự tình tốn công mà không có kết quả tôi sẽ không làm.

Người sống trên đời, vậy tại sao họ phải đổ lỗi và làm sai cho một người mà họ không quen biết.

Mực cận vốn là cùng với người bên trong phòng bệnh này không có cái gì quan hệ, nếu muốn lôi ra chút liên hệ, cùng Sở Thiến bất quá là người bạn cùng phòng mới ở cùng nhau một năm thôi.

Không quen không biết, dựa vào cái gì chịu thua lỗ.

Ngay khi chúng ta lập tức muốn bước ra cửa phòng bệnh , cô gái một mực không nói kia mở miệng.

“Chờ một chút!”

Cô ấy vội vàng chạy đến cổng, nhìn tôi cùng Mực Cận, do dự một hồi, xệ mặt xuống, hỏi Mực Cận : “cô có khả năng giúp đỡ Thiến Thiến sao?”

Cái cô nương này cũng không có trong đám người tới gây sự ngày hôm qua, thời điểm trước đó chúng tôi vừa tới , ngôn ngữ của cô ấy hoàn toàn chính xác quá kích chút.

Nhưng hiện tại cô ấy buông xuống nóng nảy cùng tính tình, mang theo ý vị cầu khẩn mà hỏi thăm, ngược lại là khiến cho tôi trong lòng dễ chịu một chút.

Tuy nói không phải nhất định phải đau khổ cầu khẩn, tối thiểu lấy ra chút thành ý , Mực Cận cũng không có sai cái gì, cô ấy không cần tiếp nhận lửa giận từ đám người này, huống chi hiện tại cô ấy là đến giúp đỡ Sở Thiến thiến, làm thế nào không có chút phép tắc mà đối đãi.

Mực cận con mắt hướng phía trên giường nhìn lại, tôi lưu ý đến tầm mắt của cô ấy, có vẻ như không phải đang nhìn Sở Thiến .

Vậy liền hẳn là……

“Uhm , nếu như các ngươi tin tưởng lời của ta, ta có thể trợ giúp cô ấy”.

Tôi thấy căng thẳng ban đầu dịu đi, tôi dựa vào tường, hai tay ôm ngực xem cách giải quyết vấn đề tiếp theo.

Nhưng tại này trước đó, ta nhắc nhở trước bọn họ nói :” Một chút đồ vật hư ảo, thà rằng tin là có, không thể tin là không, lời mới vừa nói của tôi cũng không phải tại dọa cô, Sở Thiến “.

Sở Thiến lúc này mới đem đầu nâng lên, mê mang lại sợ mà nhìn tôi, một bộ dáng vẻ lo lắng hãi hùng.

Dung mạo của cô ấy thật đúng là tiểu gia bích ngọc ,cô ấy nên là kiểu con gái nhút nhát, thậm chí nói và nghe như muỗi.

Tựa như thân hình của cô ấy, y như là chim non nép vào người, điềm đạm đáng yêu.

“Trên người cô hoàn toàn chính xác có mấy thứ bẩn thỉu, Mực Cận cũng không phải đang trù yểu cô, mà là nhắc nhở cô, nhưng cô không coi trọng”.

“Ngươi có phải cũng bị cái kẻ điên này ảnh hưởng tới phải không? Ở đó nói gì mê sảng vậy ?” Chị họ Sở Thiến châm chọc cười âm thanh, khẽ nói.

“Toa Toa, đủ rồi”!

Nữ sinh kia đối sở Toa Toa rống lên câu, cho cô ấy một cái ánh mắt rất nghiêm , sở Toa Toa lúc này mới thu lại, không tiếp tục cùng tôi đối cứng.

“Vậy ngươi nói, nên làm cái gì? Như thế nào mới có thể xua tan quỷ trên thân Thiến Thiến ?”

Tôi nhíu mày, nhìn xem khuôn mặt bình thường của thiếu nữ này, trong lòng đối với cô ấy ,ấn tượng bỗng thật rõ ràng.

Nữ sinh này, lúc đầu cũng là cùng sở Toa Toa chung mối thù, nhưng cô ấy lại là người lí trí nhất trong những người này.

Cũng không phải một người tính tình lung tung, không phải người bị xúc động khống chế .

“Làm sao ngay cả ngươi cũng bị lây nhiễm, Hồng Tiêu!”

Sở Toa Toa hung hăng cắn răng nói, ai ngờ Hồng Tiêu cũng không trả lời . cô ấy vẫn như cũ nhìn tôi.

Mực cận một mực nhìn chằm chằm giường bệnh, tôi nhíu mày cười một tiếng: ” Cám ơn trước ngươi tin tưởng ta, về phần giải quyết như thế nào, kia phải hỏi một chút quỷ ký sinh trên thân Sở Thiến”.

“Nó vì sao lại lựa chọn Thiến Thiến?”

Hồng Tiêu khiến cho tôi lại là híp mắt, câu nói này thật đúng là hỏi ý bên trên.

” Sở Thiến thiến mị lực rất lớn , đem cái linh hồn đã qua đời này của con người bị mê hoặc, nói câu đơn giản chút, chính là quỷ hồn kia yêu Sở Thiến thiến, cho nên một mực ký sinh ở trên người cô ấy”.

Tôi rõ ràng nhìn đến Sở Thiến thiến dọa đến run một cái, gương mặt tinh xảo lập tức bóp méo, tại chung quanh thân thể của mình không ngừng mà quét mắt, miệng mếu lấy lúc nào cũng có thể sẽ khóc lên .

Nũng nịu như cô bé nhỏ vẫn khiến tôi có chút đau lòng, dù sao đổi lại là ai, bị người ta phán trên người có quỷ ký sinh lấy, quỷ này còn yêu lấy mình, cũng sẽ không tiếp nhận được.

Đương nhiên rồi, ngoại trừ tôi, dù sao sắc quỷ cùng những trói linh này, hoàn toàn không giống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.