Tôi nghe được bọn họ nói như vậy ngay lập tức, liền muốn lôi kéo Mực Cận rời đi.
Nghĩ đến Mực Cận cũng tốt bụng , muốn giúp Sở Thiến thiến giải quyết vấn đề, không nghĩ tới người ở bên trong vẫn không hối cải, dùng loại ngôn ngữ công kích này tràn ngập tính công kích Mực Cận!
Tôi thật vì nàng cảm thấy không đáng, cô ấy không nên nhận đãi ngộ như vậy!
Mực cận thì là lắc đầu, giữ chặt tay của tôi, ra hiệu rằng cô ấy sẽ không rời đi, mà là đi thẳng tới cửa phòng bệnh.
“ Cậu muốn làm gì, bọn họ đều nói cậu như vậy , cậu còn muốn giúp các bọn họ sao ! cậu……”
Tôi vừa tức vừa gấp, tôi nhìn ra được thời điểm Mực Cận đang nghe những lời này, tâm tình cũng là rất kém cỏi, nhưng cô ấy vẫn như cũ lựa chọn dựa theo kế hoạch ban đầu mà làm.
“ tôi không sao, chuyện này nhất định tôi phải ra mặt giải quyết, nếu không về sau bọn họ còn sẽ tới tìm phiền toái”. Cô ấy nghiêm túc nhìn tôi.
“Ảnh hưởng đến tôi ngược lại thật ra không có việc gì, nhưng hiện tại chúng ta cùng một phòng ngủ, sẽ phiên phức đến cậu, cho nên tôi nhất định phải làm như vậy.”
Tôi sững sờ, tay nắm lấy tay áo cô ấy lỏng ra chút, cô ấy thành công tránh thoát, trực tiếp kéo ra cửa phòng bệnh, đi vào.
Người ở bên trong vừa nhìn thấy Mực Cận xuất hiện, giống như là thấy được quỷ, từng người vọt cực nhanh.
Bệnh giường thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-minh-hon-thu-cung-cua-diem-vuong/3113729/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.