Tôi cũng đồng ý ý nghĩ của Mực Cận, quyết định ngày mai cùng cô ấy đi tới bệnh viện .
Thế nhưng ngay tại thời điểm tôi cùng Mực Cận trao đổi, ta đột nhiên ngừng lại, nghĩ đến một việc.
Ngày mai, tôi có vẻ như đã hẹn cùng sắc quỷ đi công viên trò chơi……
Tôi còn sợ mình nhớ lầm thời gian, vội vàng lấy điện thoại di động ra nhìn ngày một chút.
Không sai, ngày mai đích thật là thứ tư.
Tôi mím môi, lại nhìn thời khoá biểu thứ Năm tới thứ sáu, tôi ngượng ngùng mắt nhìn sắc quỷ, cho anh một ánh mắt.
Có thể để sau không ? Tôi nghĩ ta ánh mắt hẳn là đem điều tôi muốn biểu đạt truyền lại cho anh .
Sắc quỷ rất tùy ý một lần nữa nằm lại giường tôi, không có cho tôi cái gì đáp lại, tôi thở dài, trong lòng không khỏi nhiều chút áy náy.
Cả ngày hôm nay hẹn hò đã rất không như ý, sớm định ngày mai muốn cùng đi công viên trò chơi kế hoạch cũng bởi vậy chịu ảnh hưởng, dời lại.
Mực cận gặp sắc mặt của tôi rất xấu hổ lại rất ảo não, giống như là minh bạch cái gì, thân thiết hỏi: “ Cậu ngày mai không phải là có chuyện chứ? Thấy cậu có vẻ rất khó xử “.
“Nếu quả thật có chuyện, cậu cứ đi , tôi đi một mình.”
Nhưng tôi lại lo lắng Mực Cận xảy ra chút chuyện gì đó, dù sao cô ấy có thể nhìn thấy quỷ kia, vạn nhất đối phương muốn động thủ thì liền không ai giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-minh-hon-thu-cung-cua-diem-vuong/3113727/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.