Dịch: Su
Edit: Lauv
Tôi dường như không thể thở được, trong lòng tôi có chút lo lắng, thần kinh tôi bắt đầu căng thẳng, đột nhiên xung quanh chúng tôi bao phủ một màu đen mù mịt, tôi sợ hãi nhắm chặt hai mắt!!
Vài phút sau không gian trở lại bình thường, xung quanh tràn ngập âm thanh ếch dế kêu văng vẳng rất quỷ dị, tôi đang nhắm chặt hai mắt sợ hãi thì nghe Dương Ý hét ầm lên …
” Chúa ơi…!! “
Tôi mở mắt ra thì thấy Sắc quỷ buông tay Dương Ý khiến anh ta rơi phịch xuống đất, đèn pin điện thoại trên tay anh ta vẫn sáng, Dương Ý thở hổn hển như vừa bị ma đuổi, vẻ mặt kinh ngạc như xém bị thứ gì đó bắt lại!!
Dương Ý lấy tay vỗ vào ngực vài cái và sắc mặt vẫn còn chút hoảng hốt, Còn tôi thì đôi chân mềm nhũn ngã vào lòng Sắc Quỷ, đôi tay ôm chặt lấy tôi, ngay lập tức cảm giác sợ hãi tan biến.
Những tiếng la hét vang vọng từ rất xa và gần như sắp làm tôi phát điên! Cho đến bây giờ, tôi vẫn cảm nhận được bên tai mình những tiếng kêu thảm thiết những âm thanh đó liên tục lập lại.
Sắc Quỷ ôm chặt lấy tôi và cúi xuống kiểm tra cơ thể tôi:
“Có bị thương ở đâu không?”
Tôi lắc đầu ngao ngán, mắt nhìn về phía cổng đã được dán giấy bùa, thở phào nhẹ nhõm.
“Kết thúc rồi.”
Tôi cúi đầu, lầm bầm, chợt nghĩ đến người chủ của chiếc ba lô đó, tôi có chút lo lắng hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-minh-hon-thu-cung-cua-diem-vuong/3113431/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.