Thuộc Đình và Mạc Hối rất nhàn nhã nằm ở trên bãi biển phơi nắng, tôi đứng ở trước mặt bọn họ, chặn đi ánh mặt trời. Mạc Hối mở mắt ra, “Wow, em gái, cậu đến rồi à.”Cậu ta cười hì hì, không quan hệ gì mà gọi tôi là em gái, tôi cũng lười cùng cậu ta so đo, liền đứng trước mặt cậu.
“Mạc Hối, cậu đi dạo với tớ một chút được không?” Tôi vận dụng chút ít mẹo nhỏ, nhìn qua giống tôi ở chủ động rủ Mạc Hối, nhưng thực sự tôi muốn biết Thuộc Đình sẽ ghen hay không. Nhưng anh ngay cả mắt đều không có ngước lên, trong lòng tôi thầm hận, vẫn giả vờ xem ra chẳng có điều quan trọng, tôi đem lực chú ý tập trung trên mặt Mạc Hối.
Cậu ta cũng không ngạc nhiên, một mặt vẫn cười nói: “Em gái à, em rốt cục phát hiện được điểm tốt của anh, nên quyết định dời mục tiêu, ủy thân cho anh sao?” Tôi từ chối cho ý kiến, lại thân thiết khoác lấy cánh tay cậu ta, “Đi thôi, chúng ta qua bên kia nói chuyện.” Trước khi đi, tôi lại len lén nhìn Thuộc Đình một chút, anh chỉ nhíu nhíu mày một chút. Tôi không khỏi âm thầm thở dài, ôi, rốt cuộc đến khi nào thì anh mới có thể chân chính cho tôi thấy điều mình cần?
Dưới ánh mắt của các bạn cùng lớp, tôi cùng Mạc Hối chậm rãi đi tản bộ.
“Nói đi, cậu có chuyện gì? Tớ mới không tin cậu là vì muốn Thuộc Đình ghen nên mới hẹn tớ.” Anh ta cười cợt nhả, nhưng nghiêm túc hỏi.
Tôi cười khổ, “Anh ấy sẽ ghen sao? Đừng ngớ ngẩn, nếu anh ấy ghen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-hat-giong-tinh-yeu-cam-vao-mau/45766/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.