Ở lầu một đại sảnh tiếp đón tôi nói với cô gái tiếp tân muốn gặp Thuộc Đình. Cô ta không biết tôi, có lẽ là bởi vì công ty có chuyện xảy ra thật sự rất nghiêm trọng, nên cô ta không cho tôi đi lên, vì không có hẹn trước cô ta cũng không chịu thay tôi báo cho cấp trên.
Tôi nhìn xung quanh đại sảnh một chút, bảo vệ rõ ràng so với công ty nhiều hơn bình thường, hơn nữa ở nơi kín đáo còn trang bị camera so với trước kia nhiều gấp đôi. Xem ra chuyện lần này cũng không phải nhỏ.
Nghĩ như vậy, cảm giác thấy nguy hiểm lập tức ập đến trong lòng tôi. Cảm giác thấy nguy hiểm của tôi luôn luôn rất chính xác, tôi không thể đợi được nữa, vì thế tôi xoay người hướng tầng trên đi lên. Cô gái tiếp tân sợ tới mức vội vàng kêu to bảo vệ, tên cao lớn thô kệch này ngay từ đầu đã chú ý đến tôi, ào ào chạy đến vây quanh.
Tôi cho tới bây giờ chưa bao giờ dùng qua thẻ bạch kim, nhân viên công ty Thuộc thị cũng biết giai cấp quản lý công ty đều có một cái thẻ, đại biểu cho thân phận là không giống nhau, hình thức thẻ là giống nhau, nhưng màu sắc thì khác nhau. Thẻ bạch kim rất ít người thấy qua, đại biểu cho nhân vật trọng yếu nhất của Thuộc Thị. Tôi trong nháy mắt đem thẻ hướng về bọn họ, liền đi tới thang máy chuyên dụng cho tổng giám đốc cà thẻ qua, cửa thang máy vang lên tiếng mở cửa, tôi lắc mình đi vào, nhấn vào tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-hat-giong-tinh-yeu-cam-vao-mau/3228665/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.