"Được rồi, việc hôm nay sẽ không truy cứu nữa, ngoan ngoãn một chút tiết kiệm sức lực, mau khỏe lại, Trương thiếu ta không cần nữ nhân yêu ớt vô dụng"
Hắn nói rồi lãnh khốc để lại cho Bạch Mị ngốc nghếch một cái bóng lưng.
Bạch Mị thoáng nhìn thấy vài phần lo lắng ẩn hiện trong mắt Trương Nghiêu, nhưng chỉ trong vài tích tắc ngắn ngủi liền hiện thời biết mất không chút tăm tích.
Ít nhất như thế này Phàm Cố cũng không có nguy cơ gặp nguy hiểm, Bạch Mị một lòng không nghĩ ra, cũng không muốn nghĩ, như thế hai anh em ác ma này biết được ai làm ô uế cơ thể cô liền bao nhiêu độc ác trút hận.
Trương Cẩn đem nụ cười lần nữa trêu ghẹo cô.
Xác định Trương Nghiêu đã rời khỏi liền cất giọng.
"Trước mặt anh ấy, bảo bối thế này bênh vực đàn ông, không chết là mạng quá lớn rồi"
Tiếp theo liền đem cháo loãng từng ngụm nhỏ mớm cho cô.
.....
Thân thể Bạch Mị qua tĩnh dưỡng hồi phục đã dần dần khỏe mạnh, tấm lưng trần trắng xinh nổi bật lên từng vết roi hằn, phần ngực có một đường quất dài kéo từ giữa ngực tới nơi bụng mềm mại.
Xung quanh vết roi vẫn là thâm tím đáng sợ.
Một roi mạnh bạo nào hẳn lúc ấy đem cô bóp nhẹt thở đi.
Trương Cẩn nhìn anh trai ôn nhu lơ đễnh lướt tay chạm vào đường máu khô trên người bảo bối, lòng có chút nhộn nhạo, tuy rằng bảo bối gần đây đã có thể rời khỏi giường tự một mình đi lại nhưng tắm rửa cùng ăn uống vẫn phải do cậu cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-em-nhai-nuot/208423/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.