"Tiểu bảo bối, lại đây thắt cavat cho anh"
Bạch Mị là đang ngẩn ngơ ôm búp bê vải, ngoan ngoãn ngồi trên giường.
Chân ngắn nhỏ nhịp nhịp chạy tới. Đầu bé xinh ngẩn cao nhìn nam nhân.
"... không biết thắt a... "
"Dạy em" cậu nắm lấy bàn tay nho nhỏ hướng dẫn cô theo dừng nút buộc" Liền tháo ra làm lại cho anh"
Bạch Mị chính là thông minh chỉ là nhìn qua cũng đã nắm được cách thắt. Chân trần nhón lên cố gắng buộc hoàn chỉnh.
Trương Cẩn rất hưởng thụ xúc cảm mềm mại của bảo bối cọ lên ngực mình. Tay cậu dang ra, dứt khoát giải thoát cô bé nhỏ đáng thương khỏi tư thế kiễng kiễng.
Bạch Mị chân không chạm đất, cơ thể áp sát cậu, hai nụ hoa trơn bóng ma sát vào vạt áo vest cứng.
Một người trần trụi một người nghiêm chỉnh, hình ảnh vừa tương phản vừa hòa hợp.
.....
Trương Cẩn đi giày, cậu liền phải đến công ty, Trương Nghiêu từ sớm đã rời giường. Tiểu bảo bối nếu không ép liền sẽ lười ăn bỏ bữa sáng, thân thể hiện tại đã rất gầy rồi.
"Bảo bối sẽ ngoan ngoãn ở trong nhà không chạy loạn chứ"
Bạch Mị gật đầu.
Cậu hẳn không nỡ bỏ cô ở nhà một mình, cơ thể gầy gò núp phía sau cánh cửa, mắt nai buồn bã, ươn ướt cứ nhìn cậu, nhìn mãi.
"Bảo bối có muốn cùng với anh tới công ty?"
Tay nhỏ phấn khích tóm chặt một góc áo của hắn.
"Được rồi, liền đem em đi, mau thay trang phục"
.....
Bạch Mị ngồi trong lòng Trương Cẩn, cậu bên ngoài vẫn một vẻ chú tâm lái xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-em-nhai-nuot/208415/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.