"Ai là người nhà bệnh nhân"
"Tôi" Trương Cẩn cùng Trương Nghiêu lập tức đồng thanh.
"Muốn giữ mẹ hay giữ đứa trẻ?"
Trương Cẩn cùng Trương Nghiêu biểu tình đáng sợ, trên người vẫn còn tanh nồng mùi máu, bóng dáng cao lớn cùng lãnh khốc hoàn toàn áp đảo vị bác sĩ.
Trương Nghiêu đem súng trong lưng áo ném ra trước mặt bác sĩ.
Trương Cẩn lạnh lùng, ánh mắt không một chút nhu tình, cất giọng lạnh nhạt.
"Cả hai người đều phải cứu, mất một người tôi liền đem cái nơi này san bằng"
Bác sĩ giống như bị sốc nặng nề, không thể tin nổi còn có người dám đem súng vào bệnh viện, hơn nữa như vậy còn cao giọng phách lối. Trên trán từng giọt mồ hôi chảy xuống.
Quá bá đạo, định đem người ta bức tử sao, muốn giữ được hai mạng người này vô cùng khó khăn.
Nữ nhân kia mất máu quá nhiều, cơ thể còn có dấu hiệu suy nhược, hơn nữa hôm nay còn quá sớm để đứa trẻ chào đời.
Đem từng bước chân nặng nề đi vào phòng giải phẫu, gạt đi mồ hồi cay mắt, hít hơi lấy lại tinh thần.
"Chuẩn bị máu nhóm O, chuẩn bị dụng cụ phẫu thuật, ca này bắt buộc phải thành công" hiện tại bằng mọi giá phải cứu sống hai người này, sống từng này tuổi, ông biết hai người kia hoàn toàn có khí chất, nói được làm được, việc san bằng bệnh viện này... trong khả năng đi.
......
Đèn trong phòng phẫu thuật tắt, cửa hé mở, vị bác sĩ giống như hụt hơi từ bên trong đi ra.
Vị bác sĩ đứng tuổi mệt mỏi lảo đảo khuỵ xuống đất. Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-em-nhai-nuot/1245552/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.