Tô Vụ từ trong phòng khám bệnh viện phụ khoa đi ra, cả một thân bịt kín chặt chẽ không một kẽ hở, trên người nồng đậm mùi nước hoa, chỉ là mùi hôi thối vẫn như cũ không có bao nhiêu át đi được.
Hạ thân ả lở loét kinh người, bên khóe miệng xinh đẹp từng trận da bị bong tróc, từng cái vảy tanh ngòm dính kê đặc.
Bệnh này của ả không nguy hiểm đến tính mạng nhưng căn bản không thể cách nào chữa trị.
Cả cuộc đời còn lại Tô Vụ phải sống cùng với cơ thể tanh tưởi lở loét này.
Gương mặt xinh đẹp đầy những vết bong tróc bẩn thỉu giờ nhìn đã không còn ra hình dạng ban đầu, hiện tại bị cáu giận vặn vẹo đến méo mó, hai hàm răng trắng trẻo nghiến vào nhau ken két, đời này ả đã không còn gì để mất, đứa con gái đã hại đời ả ra nông nỗi này nhất định ả sẽ trả thù.
.........
Dạo gần đây Bạch Mị rất thường xuyên ngủ, thân thể vốn dĩ đã gầy gò lại càng gầy gò hơn, lại còn có dấu hiệu lười ăn.
Hai anh em hắn đã trên dưới đổi trăm món ăn nhưng bảo bối đều giống như không chút nào hợp khẩu vị.
Đem vẻ mặt phụng phịu mệt mỏi liếc bữa cơm trên bàn, bỗng nhiên mặt nhỏ nhanh chóng tái đi, ruột thắt lên từng cơn, hết sức lực vùng khỏi vòng ôm của Trương Cẩn, chân nọ đá chân kia chạy vội vào nhà tắm, từ bên trong vọng ra từng đợt nôn khan, Bạch Mị vốn không có gì trong bụng, nôn ra toàn là nước, Trương Nghiêu cùng Trương Cẩn chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-em-nhai-nuot/1245551/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.