Lần đầu tiên rời khỏi ca ca, tiểu Vương gia không cách nào thoải mái như lời mình nói, tối hôm trước cậu ôm ca ca khóc gần cả đêm, ngày hôm sau lên xe ngựa vẫn còn buồn bã không vui. Tể tướng đại nhân cố nhịn nửa ngày trời, cuối cùng vẫn không nhịn nổi nữa, dẫu sao hắn cũng không thích trong đầu bé con của mình toàn là nam nhân khác.
Xe ngựa chạy vững vàng, trong thùng xe rộng rãi, vách xe được treo tầng tầng lớp lớp vải mềm quý giá, lúc sờ lên sẽ không cảm nhận được chất gỗ cứng rắn của thân xe nữa, trên chỗ ngồi và sàn xe phủ kín một lớp lông cáo trắng thật dày, ấm áp và mềm mại. Một bàn chân trắng nõn giẫm lên lớp lông cáo mềm mềm ấy, đáng yêu cuộn tròn lại...
"Thiên, Thiên Y ca ca... Hức... sâu quá, sâu... Ưm a..."
Tiếng rên rỉ đứt quãng vừa mềm mại vừa áp lực vang lên từng hồi, thiếu niên trần trụi trắng nõn mặt đối mặt ngồi trên người nam nhân ăn mặc chỉnh tề, hai cánh tay mảnh khảnh quấn chặt cổ nam nhân, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo ửng hồng, đôi mắt to khép hờ tràn đầy nước mắt trong suốt. Lỗ đít nhỏ non mềm hồng hào giữa hai cánh mông vểnh tròn trịa cắn chặt *** bự đỏ sẫm, dưới sự xóc nảy của xe ngựa mà bị ép nuốt vào nhả ra, thịt ruột đỏ mềm nhiều lần bị kéo ra rồi nhanh chóng bị cắm vào trở lại. Dịch ruột không ngừng tràn ra khiến nơi giao hợp của hai người vừa ướt đẫm lại nhớp nháp, trên cánh mông của cậu và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-duc-khong-thoi/1182204/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.