1.
Tôi đã du hành xuyên thời gian.
Lúc đầu tôi rất phấn khích.
Nhưng sau khi dọn dẹp tám gian phòng ở cung điện, rửa mười sáu cái bô và trồng ba mươi hai cây thược dược.
Tôi điên rồi.
Tôi ch ế t vẫn nghĩ không thông, không hiểu tại sao tôi lại ăn mặc như thái giám?
Còn là tiểu thái giám bị ức hiếp!
2.
Tôi bắt đầu công việc cũ của mình.
Trước khi xuyên không, tôi là người đại diện kim bài trong ngành giải trí và là nhà văn chuyên viết truyện hải đường.
* Hải đường: là web chuyên viết truyện pỏn.
Bây giờ ta chỉ không muốn làm thái giám nhỏ rửa bô thôi.
Đại thái giám của cung Xuân Hi hàng ngày thấy tôi đọc sách và viết chữ, nên dùng trái tay đưa cho tôi một cái túi lớn.
Hắn với giọng the thé véo tai tôi:
"Cả ngày nay ngươi làm gì đó? Thái tử gần đây có vấn đề về đường tiêu hóa, mười cái bô cũng không đủ dùng đấy."
Tôi cạn lời và nghẹn ngào.
Tôi càng hận thái tử hơn!
Đại thái giám liếc qua bản thảo của tôi, đột nhiên hai mắt sáng lên:
"Đây có phải là chương mới nhất của "Mười tám niềm vui mỗi đêm của Hoàng đế" không?"
Hắn đọc nhanh như gió, mười dòng một lúc, khóe miệng nhếch lên điên cuồng.
Thái giám với vẻ mặt nịnh hót đỡ tôi ngồi xuống.
"Thì ra ngài chính là Dạ Cảnh. Ta đã đọc tận bốn lần " Cẩm Châu mạnh mẽ yêu tám người" của ngài đó!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dong-cung/2753184/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.