5.
Không thể không nói, thái tử có vẻ ngoài rất hấp dẫn.
Nhưng tôi không có cách nào biểu thị được điều đó, và tôi cảm thấy bất lực như một thái giám vào nhà chứa.
Tôi ghét việc mình là nữ nhưng đội lốt thái giám!
Càng hận bản thân mình bất lực hơn.
Nhưng ai nói không được trêu hắn ấy nhỉ?
Thái tử uể oải tựa lưng vào bức tường đá, nghịch nghịch con dao găm trong tay.
Tôi khẽ mỉm cười: "Ngài xác định?"
Sau đó tôi nhấp môi một chén rượu hồng.
Trong lúc hắn còn đang ngơ ngác, tôi ấn đầu hắn hôn xuống, rót hết rượu vào miệng hắn.
Mặt thái tử đỏ bừng, bắt đầu vùng vẫy, bị tôi túm tóc lại, ép ngửa ra sau.
Trong lúc giằng co, lại một nụ hôn sâu hơn xuất hiện.
Một lúc sau, thái tử mặt đỏ bừng, yếu ớt dựa vào tường đá trừng mắt nhìn tôi:
"Ngươi làm càn!"
Tôi cười khúc khích và đưa tay ra thậm chí còn suồng sã hơn:
"Thật xin lỗi, thưa điện hạ, Nhuyễn cốt tán mà nô tài mua rất nhiều tiền đều dùng vào người."
"Nô tài biết rằng thái tử nhất định sẽ giết nô tài, nhưng trước đó, nô tài muốn trả thù."
Thái tử khó hiểu nhìn tôi, tôi tát hắn một cái.
* Nhuyễn cốt tán: là Thập Hương Nhuyễn Cân Tán. Loại chất độc không mùi, không vị, từng được Triệu Mẫn quận chúa dùng để đầu độc vô số cao thủ võ lâm. Không khiến nạn nhân mất mạng, nhưng Thập hương nhuyễn cân tán lại khiến họ mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dong-cung/2753182/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.