Lúc đầu anh nói chuyện rất nhẹ nhàng, nhưng cô không chịu nghe, anh tức giận quát. 
" Em có thôi đi không, từ lúc em bỏ về nhà mẹ quay trở lại đây thì lúc nào cũng khó chịu, tránh mặt anh.Em bị làm sao vậy? 
Em mà cứ như vậy thì ai mà chịu nổi." 
Anh bỏ về phòng. 
Cô ở trong phòng mình khóc rất nhiều. 
Sáng hôm sau cô gọi cho Mục Thất đến đón cô đi chơi. 
" Em đi đâu vậy?" 
" Em đi chơi với Mục Thất, có chuyện gì sao?" 
" Bụng em cũng lớn rồi, hạn chế đi lại nhiều, mà tại sao lại đi với anh ta?" 
" Chẳng phải anh đã nói là không thích em đi với anh ta rồi mà, sao em không nghe vậy?" 
" Anh thôi đi, em lớn rồi cũng cần có bạn bè, anh không cấm em được đâu." 
"Em đi đây." 
" Em....." 
Anh tức muốn xì khói. 
Cô ra xe. 
" Chúng ta đi thôi.". Truyện Trinh Thám 
" Vậy bây giờ em muốn đi đâu?" 
" Hay chúng ta đi ăn nha, mấy lần trước hứa rồi nhưng không có dịp,coi như hôm nay em bù đắp cho anh." 
Sau đó cả hai đi ăn, mua sắm, công viên...... đến tối cô mới về nhà. 
Đang định đi lên phòng. 
" Đứng lại, em đi đâu mà giờ này mới về?" 
" Em đi chơi, không được sao?" 
" Em đi với hắn, đến giờ này mới chịu về, em có biết nghĩ cho cảm giác của anh không?" Anh quát cô. 
" Vậy lúc anh và Hạch Trân ở với nhau, anh có nghĩ cho cảm giác của em không?" 
" Đêm nào em cũng đến tìm anh nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dinh-menh/206811/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.