Sau một lúc lâu không thấy nam nhân phản kháng, móng vuốt không thành thật liền một tấc lại muốn thêm một thước, từ eo mò sang sau lưng y.
Nam nhân theo thói quen né người muốn tránh khỏi bàn tay gần gũi thân cận với mình, song vì đang nằm trong lòng đối phương, ngược lại khiến bản thân càng thêm cận kề sát vào ngực y. Cảm thấy thân mình nam nhân hơi cứng lại, Mộ Dung trộm cười.
“Người anh lạnh quá.” Mộ Dung cố ý ghé bên tai Tả La nỉ non.
Tai nam nhân vô cùng mẫn cảm – Mộ Dung đã sớm biết từ lâu.
Quả nhiên, thân thể nam nhân càng thêm cứng ngắc.
“Cậu đừng náo loạn!” Giọng Tả La có vẻ giận, cơ mà nhiêu đó sao trấn áp nổi con dê bự đã thèm khát từ lâu.
“Em không náo loạn, em chỉ giúp anh sưởi ấm thôi mà.” Trùm chăn ha ha cười, Mộ Dung xoay người đặt nam nhân cứng đờ không dám nhúc nhích xuống dưới thân mình, đồng thời đè hai cổ tay y, phòng ngừa y phản kháng, không ngờ lại không thấy y có vẻ gì chống cự.
Nhìn khuôn mặt tái xanh nghiêm nghị nhìn mình của Tả La, Mộ Dung hất hất tóc, cười hỏi, “Sao vậy? Nhìn em cứ như nhìn thấy quỷ không bằng.”
Khuôn mặt Tả La càng thêm tái nhợt, y chính là nhìn thấy quỷ!
Quỷ một màu trắng toát, khẽ bay bay ghé vào sườn mặt Mộ Dung, mặt không đổi sắc nhìn y, đôi mắt vô hồn, không có bất cứ sắc thái tình cảm nào tạo thành một hình ảnh hoàn toàn tương phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dem-kinh-hon/2404692/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.