Cơm tối Linh ghét không nấu cơm, cô nấu súp cho anh cả Vũ ăn, Nhật Minh thấy hỏi:
– Linh em không nấu cơm à?
…….
– Linh?
……
– Em giận thì giận đừng nhịn đói chứ?
…..
Rầm!!!!!
Bón cho con ăn xong Linh bế cu Triệu vào phòng ngó lơ hai ba con ở ngoài, 10 giờ tối Minh gõ cửa phòng.
– Linh, em mở cửa ra ăn bún bò nè.
…….
– Linh, em nghe thấy không, ra ăn kẻo nguội.
…..
– Em mở cửa cho con vào ngủ, dậy ăn đi anh biết sai rồi, đừng bỏ bữa anh khổ lắm.
Tiếng gõ cửa liên hồi, Linh không thể không dậy mở cửa, cô khó chịu nói:
– Anh không thể tự giác chút à? Vũ ngủ anh cho con qua phòng bên ngủ đi.
– Không được con muốn ngủ cùng mẹ.
– Lắm chuyện.
Linh bế con về phòng chuẩn bị đóng cửa, Minh chặn cửa lại:
– Em ra ăn đi, anh hâm nóng lại rồi.
– Né ra, anh ăn thì ăn đừng quản tôi.
– Linh em đừng thế, chúng ta làm lành được không? Em không ăn làm sao có sữa cho con!
– Triệu 8 tháng rồi, uống sữa ngoài anh không cần bận tâm.
hai người chung một nhà hai thái cực, vài ngày sau mặt Minh vết bầm tiêu tan, ngồi chơi cùng con, anh lớn Vũ mấy nay biết mẹ đang giận cũng biết lấy lòng mẹ, anh không quấn ba như hôm đầu.
Không biết cố tình hay vô ý thằng bé Vũ thấy ba tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dau-dinh-menh/2587082/chuong-23.html