23 giờ khuya cô còn lang thang trên vỉa hè, Hà nội khác sài gòn về đêm, đêm của saigon là cuộc vui của các bạn trẻ bắt đầu.
Hà Nội phố lên đèn người dân lên giường đi ngủ chỉ còn tiếng giao bánh chưng bánh giò của người bán hàng rong đêm.
Khóe mắt cay cay, cô nhớ các con…….. Rời đi đã lâu, thấm mệt với mọi thứ, trống vắng trong tâm, Linh mở máy nhấn số gọi mẹ.
“ Alo,”
Giọng mẹ Linh nhỏ lắm, Linh nghe chỉ muốn khóc, cô trấn tĩnh nhẹ nói:
– Mẹ!
“ Linh đó à con.”
– Dạ, là con, hai bé ở nhà có quấy mẹ không?
“ Không quấy, Vũ đi học lại rồi, còn em Triệu ăn xong chơi rồi ngủ thôi, còn con tính thế nào? Đi cũng lâu rồi bao giờ thì về?”
– Con vài bữa nữa con về.
“ Bây giờ con ở đâu?”
– Con ở Hà Nội!
“ Haizz, đừng thế nữa, mẹ biết con khổ tâm nhưng vì hai đứa con mà bỏ qua đi thôi.”
……..
“ Thôi con không muốn nghe thì tùy con, mẹ tắt máy đây không bé con ồn sẽ tỉnh.”
– Dạ!
Cất máy vào túi xách, từng bước đi về khách sạn, trước cửa vẫn đứng một người, một vali chờ đợi……
Bước đến nơi Minh kéo cô ôm vào trong lòng, giọng khàn khàn.
– Em sao giờ mới về? Em đi với ai?
Linh chỉ muốn cười, chồng cô đã quên cô đang tránh mặt anh thì cô đi với ai là quyền của cô, anh làm gì có quyền tra hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dau-dinh-menh/2587080/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.