Thư Khuynh Mặc không cam không nguyện , từng cái khuy áo tròn to trên chiếc áo khoác dài đều được cài cực kỳ chặt chẽ, ngay cả cái khuy trên cùng cũng không thoát khỏi.
Như vậy vẫn còn ngại không đủ, cô còn khoanh hai tay ở trước ngực, giống như làm vậy mới bảo vệ được mình.
Nghĩ đến dưới áo khoác mình mặc bộ đồ rách rưới kia, Thư Khuynh Mặc trợn mắt trừng trừng nhìn về phía Hoa Tỷ Thần đang ngồi trên cái ghế sô pha nhỏ loại cao cấp, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn đầy phẫn uất bất bình: "Này, cái tên thiếu gia khốn khiếp, dám uy hiếp tôi mặc một bộ quần áo như này, bộ rách nát này, tôi... tôi... tôi sao mà mặc ra ngoài được chứ! Có phải cậu cố ý chỉnh tôi không?"
Ầy, lại nói đến cái ngày ấy cô có thể bình yên vô sự ở dưới thuyền, đúng là phải dựa vào vị đại thiếu gia này ra tay cứu giúp... Ngày ấy cảnh sát biển chậm chạp không đến là cô đã biết có chuyện không ổn, chờ khi cô rời thuyền mới phát hiện có cảnh sát biển đợi ở bến cảng điều tra, quả nhiên hoàn toàn không có thu hoạch. Khi cô trở lại cục cảnh sát mới biết được lần nằm vùng này cực kỳ nguy hiểm.
Lần này kế hoạch của cảnh sát đột nhiên bị tiết lộ ra ngoài, sau khi bố già nhận được tin tức lập tức phái ca nô mang súng ống đạn được trên thuyền xuất ngoại, tới giao dịch buôn bán vũ khí cũng đổi tên đổi họ coi là doanh nhân bình thường lên thuyền giải sầu...
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-tram-mong-luu-luyen/1706174/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.