Thư Khuynh Mặc không cam không nguyện , từng cái khuy áo tròn to trên chiếc áo khoác dài đều được cài cực kỳ chặt chẽ, ngay cả cái khuy trên cùng cũng không thoát khỏi. Như vậy vẫn còn ngại không đủ, cô còn khoanh hai tay ở trước ngực, giống như làm vậy mới bảo vệ được mình. Nghĩ đến dưới áo khoác mình mặc bộ đồ rách rưới kia, Thư Khuynh Mặc trợn mắt trừng trừng nhìn về phía Hoa Tỷ Thần đang ngồi trên cái ghế sô pha nhỏ loại cao cấp, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn đầy phẫn uất bất bình: "Này, cái tên thiếu gia khốn khiếp, dám uy hiếp tôi mặc một bộ quần áo như này, bộ rách nát này, tôi... tôi... tôi sao mà mặc ra ngoài được chứ! Có phải cậu cố ý chỉnh tôi không?" Ầy, lại nói đến cái ngày ấy cô có thể bình yên vô sự ở dưới thuyền, đúng là phải dựa vào vị đại thiếu gia này ra tay cứu giúp... Ngày ấy cảnh sát biển chậm chạp không đến là cô đã biết có chuyện không ổn, chờ khi cô rời thuyền mới phát hiện có cảnh sát biển đợi ở bến cảng điều tra, quả nhiên hoàn toàn không có thu hoạch. Khi cô trở lại cục cảnh sát mới biết được lần nằm vùng này cực kỳ nguy hiểm. Lần này kế hoạch của cảnh sát đột nhiên bị tiết lộ ra ngoài, sau khi bố già nhận được tin tức lập tức phái ca nô mang súng ống đạn được trên thuyền xuất ngoại, tới giao dịch buôn bán vũ khí cũng đổi tên đổi họ coi là doanh nhân bình thường lên thuyền giải sầu... Mà lúc ấy tín hiệu của máy định vị cảm ứng của cô đã bị thủ hạ hacker của bố già cắt đứt, ông lão trên du thuyền sau khi xác nhận trên thuyền có cảnh sát nằm vùng ở đây, thẹn quá hóa giận liền hạ bẫy rập muốn tìm ra tên nằm vùng làm hỏng giao dịch súng ống đạn được lần này của ông ta, chuẩn bị giết cho thống khoái rồi vứt xác xuống biển rộng, sau đó làm giả hiện trường là du khách bình thường trượt chân rơi xuống biển. Cô vốn thật sự suýt nữa mắc câu, nếu không phải Hoa Tỷ Thần lúc ấy nhìn thấy cô nên ra tay cứu, mặc dù biện pháp "yêu cầu nữ hầu dâm đãng" có hơi vô sỉ chút, nhưng cũng có hiệu quả nhanh chóng. Ông lão đó quả nhiên không hoài nghi cô nữa, hơn nữa nể tình mặt mũi của tiểu công tử nhà họ Hoa, dù cô vào phòng xép cũng không ra tay với cô, cuối cùng mới khiến cô tránh được một kiếp... Vốn cô cảm động ân cứu mạng của vị thiếu gia này, kết quả cô không ngờ là vừa mới an ổn xuống thuyền được hai ngày, cô nhận được tin nhắn của vị thiếu gia này, nói nếu muốn quà lưu niệm là video theo dõi trong phòng trên du thuyền ngày ấy thì tới phòng 6669, ký túc xá số một của đại học A tìm anh. Muốn video lưu niệm cái gì, đương nhiên là xóa không còn một cái nào rồi! Ngày đó lúc tỉnh lại cô đã đau nhức toàn thân rồi, vị thiếu gia này còn quấn quýt lấy cô không biết thỏa mãn, cuối cùng lúc cô đỡ cái eo cũng cơ thể đau xót ra khỏi cửa, làm gì còn nhớ rõ chuyện lỗ kim cái gì chứ! Hiện tại đột nhiên biết được tin tức này, hiển nhiên là sẽ gác lại toàn bộ chuyện trong tay xuống và đến đây, nhưng vị thiếu gia này nghe yêu cầu xóa bỏ của cô thì lại ném một bộ áo da vô cùng gợi cảm ra, nói cái gì mà sau khi mặc vào chơi với anh một trò chơi nhỏ mới có thể đáp ứng cô. Người ta có nhược điểm của mình trong tay, cô lại không muốn có hình ảnh ướt át lưu danh, tuy rằng lúc ấy cố ý che mặt rồi, nhưng vạn nhất có kẽ hở thì sao! Đương nhiên là xóa sạch sẽ mới tốt, nên cô đành phải nhịn cơn tức trong người đi phòng ngủ thay đổi bộ quần áo như vậy. Nhưng mà sau khi mặc vào thật sự là dâm đãng không chịu được, cuối cùng cô vẫn không nhịn được mặc áo khoác vào, cài khuy kín mít dám ra đây. Hoa Tỷ Thần bên này cầm trong tay một cái mũ da khảm cái huy chương kỳ quái ném cho Thư Khuynh Mặc, lông mày dài nhướng lên, khóe miệng khẽ nhếch: "Tôi là một đại thiếu gia khốn khiếp, không phải thỏ con phải ngoan ngoãn nghe thiếu gia uy hiếp hay sao? Hiện tại thỏ con nổi nóng cũng rất đáng yêu, trình độ đáng yêu khá giống thỏ con ngày đó muốn ăn cà rốt của thiếu gia..." Thư Khuynh Mặc phản xạ có điều kiện nhận lấy mũ nồi, lại nghe thấy Hoa Tỷ Thần nói vậy, hận không thể tiến lên vá lại miệng anh. Cô bịt lỗ tai lắc đầu mãnh liệt: "Câm miệng câm miệng! Không nghe không nghe! Tên khốn khiếp cậu đừng nhắc tới thỏ thỏ cái gì nữa, còn cả cà rốt cái gì, bây giờ tôi nhìn thấy cà rốt là cơ thể đều khó chịu, không cho cậu nhắc tới nữa!" Cuối cùng lòng đầy căm phẫn cắn môi dưới, do dự mãi mới mở miệng: ""Này đã nói rồi đấy, hôm nay tôi mặc cái gì đồ đồng phục nữ cảnh sát gợi cảm, lại chơi với cậu trò chơi nhỏ gì mà cảnh sát bắt trộm, thì cậu phải tiêu hủy video theo dõi trong phòng xép ở ngày đó đi, khiến chuyện xảy ra trong phòng ngày đó vĩnh viễn không được thấy ánh mặt trời!" Hoa Tỷ Thần từ chối cho ý kiến, hai tay mở ra còn nhún vai: "Đương nhiên, tôi là người giữ lời. Tôi cũng không muốn video kỳ quái ướt át háo sắc của mình bị phơi bày ra ngoài ánh sáng, cho nên sau ngày đó tôi đã xâm nhập máy tính phòng quan sát bí mật lấy cái đoạn video video theo dõi, đúng rồi, quên nói cho cô biết là học phần thứ hai của tôi có sửa chữa máy vi tính, cho nên tùy tùy tiện tiện xâm nhập vào rất dễ dàng... Nhân tiện copy một bản, vốn là muốn hỏi cô có muốn lưu lại kỷ niệm chuyện tình giữa thiếu gia và nữ hầu thỏ con hay không, a, không đúng, sáu, bảy lần của thiếu gia và nữ hầu thỏ con. So như vậy mới đúng... Anh gãi đầu một cái, bộ dạng như đang nhớ lại mấy thứ gì đó: "Ừm, Cảnh sát Thư là quý nhân bận rộn, có khả năng là không nhớ được có bao nhiêu lần, dù sao hình như mới ba, bốn lần cô đã ngất rồi. Hình như cảnh sát Thư mới tốt nghiệp trường cảnh sát được nửa năm nhỉ, tố chất thân thể không ổn lắm đâu... Ài, không nghĩ tới cô vừa nhận được tin nhắn của tôi đã bay ngay tới đây muốn tiêu hủy vật kỷ niệm của hai chúng ta, đương nhiên là tôi muốn bồi thường rồi... Cả đời mới có thể gặp được một người đáng yêu như vậy, ừ, lại còn là bé thỏ con lẳng lơ, cô ấy còn thích củ cà rốt của tôi..." Thư Khuynh Mặc nhịn không được ba chân bốn cẳng bổ nhào qua bịt kín miệng của anh: "Đừng nói nữa, câm miệng! Đừng nhắc lại chuyện tình trên thuyền lúc ấy nữa! Nếu không bây giờ tôi sẽ đi luôn, Cậu mà còn dám đùa giỡn tôi như vậy, cùng lắm thì cá chết lưới rách, hiện tại tôi đi luôn, cậu thích giữ lại thì muốn làm gì mặc kệ cậu!:
Có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục! Năm đó thế nào mà cô lại nghĩ tên này là một tiểu ca ca ngang bướng đơn thuần vô hại sa vào đầm lầy, chắc chắn là bị bộ dáng bên ngoài thanh tú vô song lại còn nhìn thấy thẻ nghiên cứu sinh của trường đại học A lừa gạt, cái gì mà nam thần giảng đường, rõ ràng chính là sắc lang khốn khiếp, là loại con nhà giàu quanh năm chìm trong xa hoa truỵ lạc ngợp trong vàng son, thật là hạ lưu vô sỉ! Hèn hạ xấu xa! Mắt thấy bé thỏ con tức giận mà đỉnh đầu còn trào ra cột khói xanh, Hoa Tỷ Thần bị che miệng cũng không dám đùa cô nữa, rất là khéo léo vội vàng gật đầu đồng ý. Nhưng mặt không đổi sắc, lặng lẽ lè lưỡi, sặc mùi tình dục thè lưỡi ra liếm lòng bàn tay mềm mại của bé thỏ con. Lòng bàn tay bị cái lưỡi ướt át liếm mạnh, cảm giác kỳ dị giống như bị con chó nhỏ đáng yêu nịnh nọt liếm. Thân thể Thư Khuynh Mặc run lên liên tục không ngừng, thu tay lại. Biểu cảm trên mặt không còn căm giận nữa, không cẩn thận lộ ra một tia cười ngọt ngào. Nhưng nụ cười yếu ớt này vừa thoáng qua, cô lập tức thay đổi sắc mặt ghét bỏ lắc lắc tay: "Này, sao cậu lại giống con chó vậy hả, lớn đầu như vậy rồi mà còn thè lưỡi ra liếm tay người ta, buồn nôn chết mất, đáng ghét chết đi được!" "Muốn nói gì thì đến cục cảnh sát nói đi!" Chươnng 189: Đêm thứ chín - Cảnh sát xinh đẹp nằm vùng và cậu chủ nhỏ xã hội đen 17 Chẳng lẽ chị gái cảnh sát thích chơi kiểu kêu rên cực lớn sao? Tôi thấy hơi sợ... Quay mặt đã thấy khuôn mặt mê đảo chúng sinh của Hoa Tỷ Thần gần trong gang tấc, còn dùng ánh mắt sáng rực như thâm tình như yêu mến nhìn cô chằm chằm... Lúc này Thư Khuynh Mặc mới giật mình biết mình cứ thể liều lĩnh xông về phía trước, cứ thế bổ nhào vào người người ta, giờ còn nửa áp trên người anh ta, gần như có thể cảm nhận được sự săn chắn kiên cố từ lồng ngực anh... Trong lòng run sợ mãnh liệt, ánh mắt cô vô định, nhanh chóng đứng lên khỏi người Hoa Tỷ Thần, hơi co quắp đứng cạnh cái ghế sa lông gần đó. Cúi đầu sửa sang lại vạt áo khoác, ho nhẹ một tiếng: "Được rồi, tốc chiến tốc thắng, nhanh lên! Sau khi kết thúc thì ngay lập tức xóa toàn bộ video theo dõi, không được để chừa lại một cái nào! Còn cả muốn chơi trò này thật sao, xấu hổ kỳ quái lắm... Hơn nữa, hơn nữa cậu là thiếu gia nhà giàu, tìm ai chả tốt hơn tìm tôi..." Hoa Tỷ Thần trả lời câu hỏi của cô: "Lần đầu đã cho chị rồi, lần hai cũng cho chị, lần thứ ba thì không nên đổi người chứ! Hơn nữa rõ ràng lần đầu là chị bắt ép tôi, lần thứ hai thì vì giúp chị tránh khỏi hiềm nghi, lần thứ ba thì đổi thành chị chơi trò cảnh sát bắt trộm với tôi thì sao chứ?" Anh nói đến hiển nhiên, như không hề suy nghĩ đến việc lựa chọn người khác: "Khi lần đầu nhìn thấy bộ quần áo này tôi đã thấy rất hợp với chị, nên mới đặc biệt mua chi chị đấy? Chị đã không muốn đến tìm tôi vậy tôi chỉ có thể đến gần thôi... Hơn nữa chị không muốn chơi trò này với tôi thì tôi cũng không muốn tìm ai khác chơi đâu..." Giọng nói chắc chắn mang theo vài phần hời hợt, lại như lộ rõ một điều hiển nhiên là cô không giống những người bình thường khác, là độc nhất vô nhị. Bộ dáng gọn gàng dứt khoát không làm bộ như vậy hoàn toàn lấy lòng Thư Khuynh Mặc. Trong nội tâm cô vui sướng nhưng trên mặt vẫn giả bộ kko kiên nhẫn, miệng nói ngón tay chỉ hướng ra cửa sổ, vênh mặt hất cằm: "Hừ, ai biết là thật hay giả chứ? Vậy cậu đi kéo rèm nhanh đi, không biết phòng trọ sinh viên các cậu có cách âm được hay không? Cái này mà bị các bạn học khác nghe được thì rất mất mặt đấy..." Hoa Tỷ Thần nghe lời đi qua kéo căng tấm rèm: "Cái gì mà thật hay giả, trước khi gặp chị tôi luôn giữ thân trong sạch đấy... Còn cách âm, trước đó khi chuyển đến tôi đã cố ý trang hoàng qua, vách tường đều dùng đệm cách âm đấy... Nhưng mà chị cảnh sát muốn chơi như thế nào nhỉ? Chẳng lẽ muốn chơi kiểu kêu rên cực lớn sao? Tôi thấy hơi sợ..." Luôn mồm kêu chị chị, giọng điệu lại nghe lời đáng yêu, thiết lập kiểu cún con ngoan ngoãn quá vững chãi, rất dễ dàng gợi lên lòng yêu mến ẩn sâu của chị gái... Thư Khuynh Mặc suýt chút nữa đi xoa xoa đỉnh đầu anh, cô bĩu bĩu môi, hơi bóp đỉnh đầu của cái mũ cảnh sát trong tay, hít một hơi thật sâu: "Được rồi, đừng tỏ ra dễ thương, xấu hổ chết mất! Bắt đầu đi, chơi với cậu trò cảnh sát bắt tội phạm, sau đó tôi và cậu đường ai nấy đi, không được quấy rầy tôi nữa!"
Vừa dứt lời, cô dùng khí thế thấy chết không sờn, nhanh chóng cởi bỏ vài nút thắt phía trước trên chiếc áo dài, động tác tiêu sái cởi áo khoác ra, tiện tay đặt lên thành ghế sa lông. Thư Khuynh Mặc tận lực thôi miên quên đi cách ăn mặc hiện tại của bản thân, bộ đồng phục mát mẻ cực kỳ quyến rũ, là kiểu lộ ngực hở eo, lồ lộ ra có thể thấy dễ dàng. Trong khoảng thời gian này coi như được tiếp nhận kiến thức rồi. cái gì mà quần áo thủy thủ phối với hai đuôi ngựa, còn cả trang phục hầu gái trắng đen đeo cùng hai cái tai thỏ ren ren, nhưng mấy cái này chẳng là gì khi so với đồng phục cảnh sát dâm đãng này. Bộ này cũng thêu huy chương bằng da, hở eo, giữa áo là một đoạn khóa kéo nhỏ bị kéo căng nằm ngay chỗ khe vú cực kỳ sâu của cô. Cô đã cố kéo lên hết rồi nhưng bộ ngực bệ vệ trước ngực vẫn lộ ra mảng lớn da tuyết trắng. Trước ngực là bộ ngực nặng trình trịch thật sự rất vướng, lúc trước cô phí hết khí lực mới có thể nhét nó vào cái áo bó sát người này. Cái áo lột tả rõ sự khổng lồ của bộ vú, một vùng da trắng toát hình lưỡi liềm cũng bị lộ một ít ra khỏi viền áo, cái áo nhỏ này cực kỳ tiết kiệp vải, nếu nói cái áo bó sát này là một cái áo ngực còn nghe được... Lúc này cô cũng không dám hô hấp quá mạnh, nếu không thì sợ cái khóa kéo này bị nứt toạc cả ra, phải biết rằng cái áo này không thể nhét thêm cái gì vào nữa, bên trong cô còn không dám mặc áo lót nữa là. Còn bên dưới cũng chỉ là cái chân váy cùng màu ngắn đến đúng mông, Thư Khuynh Mặc không còn sức nói móc rồi. Sợ là chỉ cần hơi cong eo là có thể nhìn thấy cái quần lót màu vàng như bọt biển SpongeBob, thật là xấu hổ chết mất... Thư Khuynh Mặc nghĩ, hai lần trước tốt xấu gì cô còn được mặc một cái quần chữ T gợi cảm xinh đẹp, bên ngoài còn được che bằng một cái quần bảo hộ. Còn lần này khi tới đây cô chỉ mặc một cái quần jean, hoàn toàn không có cái gọi là quần bảo hộ nào cả, nhưng mà lại không thể không mặc quần lót, cái màu sắc ngây thơ trẻ con này chắc chắn sẽ bị cười nhạo... Nếu sớm biết tên đại sắc lang này tìm cô vì cái chủ ý thiếu đánh này thì chắc chắn cô sẽ không mặc cái quần lót ngây thơ như thế này... Ấy không đúng, nếu sớm biết thì cô mới không vội vã nhảy vào miệng cọp đâu! Được rồi, tốc chiến tốc thắng, chết sớm sớm siêu sinh! Thư Khuynh Mặc sờ sờ được khẩu súng treo sau thắt lưng váy, nhanh chóng rút cái thứ rõ ràng là khẩu súng nước này ra. Lại nói tiếp, cái bộ đồng phục thiếu vải này lại còn rất đầy đủ, còn có mũ lại có súng ngắn, bên cạnh khẩu súng còn treo một cái còng tay lông nhung nhung nữa... Cô làm bộ mở chốt an toàn của súng, sau đó đặt ngón trỏ lên cò súng, động tác tiêu sái lại chuyên nghiệp. Làm ơn, cô đã được cấp bằng sử dụng súng chuyên nghiệp rồi đấy, dù có là khẩu súng nước thì cô cũng có thể biến ra được cảm giác như chơi Desert Eagle... Thư Khuynh Mặc đắc ý nhếch mày, bàn tay trắng nõn nhấc họng súng đen ngòm đặt ngay mi tâm của Hoa Tỷ Thần, sau đó đã thấy tên này đã si mê đánh giá cô, ánh mắt nóng bỏng như muốn nuốt cô vào bụng... Hừ! Tên biến thái này! Cô biến sắc trừng mắt lạnh lùng nhìn, lạnh lẽo như băng nghiêm nghị nói: "Hai tay ôm đầu, không được phản kháng, không thì tôi sẽ nổ súng! Tên trộm vặt này, dám trộm đồ ngay trước mắt cảnh quan bà đây, đúng là to gan, trộm cái gì mau trả lại!" Hoa Tỷ Thần nhập vai không quá nhanh, thân hình cao to thanh tú lập tức thấp hai đoạn, bộ dáng bó tay bó chân khúm núm. Anh cực kỳ thông minh giơ hai tay bị lỗ tai, giọng nói sợ hãi mang theo ý lấy lòng nồng nặc: "Được được được, không động không động... Chị cảnh sát này, chị tuyệt đối không được nổ súng, chị xinh đẹp hệt như tiên nữ trên trời, chắc chắn tâm địa cũng thiện lương như tiên nữ. Chị tiên nữ tha cho tôi đi! Nếu nhà tôi không đói kém quá thì làm gì có chuyện phải lâm vào con đường tà đạo này đâu! Trong nhà trên có mẹ già tám mươi dưới có đứa con nhỏ hai, ba tuổi. Đây thật sự là lần vi phạm đầu tiên, chị bỏ qua cho tôi đi, về sau tôi cũng không dám nữa..." Khắc họa nhân vật rất sống động, lại còn phun ra lời thoại cũ rích, phen này Hoa Tỷ Thần biểu diễn khiến Thư Khuynh Mặc suýt chút nữa phì cười. Cô cố gắng kìm chế ý cười bên môi, trong tay còn cầm theo một cái còng tay màu trắng nho nhỏ bông bông, đi tới. Một chiêu tóm được Hoa Tỷ Thần, còng cổ tay anh lại.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]