Lớn lớn lớn, thật sự quá lớn, sắp rách rồi, đau quá... Đừng mà...
Cái ôm của tiểu ca ca dịu dàng ấm áp làm người ta lưu luyến muốn dựa sát vào, khác nhau một trời một vực với vật khổng lồ đằng sau.
Vốn định ác ý đâm vào đóa hoa ẩm ướt mềm nhũn kia. Đợi tìm được hai miệng hoa đang nhẹ nhàng khép lại, chính là không hề có chút trở ngại hung mãnh khai mở khe suốt nho nhỏ, tiếp theo là trùng trùng điệp điệp nặng nề thọc vào.
Trong phút chốc, khe hoa âm u bí mật chật hẹp cứ thế bị đẩy ra, cái thứ giống như que hàn nung đỏ như sắt thép nóng khiến toàn thân Thư Khuynh Mặc sợ run rẩy. Huống hồ cửa huyệt phía sau trước kia chưa từng được khai phá nay đang bị vạch mở ra, cơn đau như bị xé rách thành hai nửa...
Cánh môi đỏ tươi ướt át của mỹ nhân nhịn không được cũng tràn ra một tiếng rên, hơi nheo lại đôi mắt lấp lánh tựa làn thu thủy, trong khoảnh khắc đôi hàng lông mi đen nhánh khẽ run lên, theo đó có một chuỗi một chuỗi châu lệ dịu dàng rơi xuống.
Cũng vì vừa tham gia công tác nên cô gái nhỏ nhất thời bị đau, không khỏi hờn dỗi mềm mại oán trách: "A... Cứng quá, thật nóng... Đây là chọc vào ư! Oa, đau quá, lớn lớn lớn thật sự quá lớn, sắp rách rồi, đau chết... Đừng á, thật sự đau quá... Đau như vậy, còn muốn tôi xem một chút cái gì chứ? Rõ ràng như thế này! Nếu cứ như này cậu đi hầu hạ mấy phú bà phu nhân kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-tram-mong-luu-luyen/1706164/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.