Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193
Chương sau
Cô gái của mình nước mắt lã chã giống như cành lê mới sau mưa như vậy, rõ ràng là dáng vẻ rất ấm ức vô cùng đáng thương, cố tình trong xương cốt cô gái lại vừa quật cường vừa mỏng manh, bây giờ chỉ vừa giận lên, đã quay đầu đi không thèm nhìn hắn tự mình giận mình, không quan tâm liều mạng giận dỗi với nhiếp chính vương quyền cao chức trọng như hắn. Nếu là trước đây có người dám ngỗ nghịch hắn một câu thì đầu người đã lập tức rơi xuống đất rồi, nhưng ai bảo hắn yêu đến chết cô gái đơn thuần duyên dáng trước mặt này cơ chứ! Mặc dù bình thường có oai phong khắp nơi quyền thế lừng lẫy chăng nữa, nhưng bây giờ trước mặt cô gái đang giận dỗi chảy nước mắt với mình, nhiếp chính vương đại nhân cũng chỉ có thể cúi đầu nhận thua. Một bàn tay còn đang nhàn rỗi, ngón tay tìm tòi, nhẹ nhàng chọc lên chóp mũi tinh xảo của cô gái, gần như dùng giọng nói lấy lòng mềm mại đến mức không thể mềm hơn được nữa, ngay cả "bản vương" vẫn luôn treo trên miệng cũng không nói nữa: "Được được được, là ta sai rồi, không nên quát nàng, không nên trừng mắt dọa nàng, còn thể hiện tác phong nhiếp chính vương gì đó với nàng, là ta không đúng..." Nói xong người đàn ông đặt Thư Khuynh Mặc trong lòng mình ngồi lên tảng đá lớn, hắn vội vàng kéo quần lót dưới người lên sau đó khom lưng hơi quỳ trước tảng đá, nhẹ nhàng hất tay áo cô gái lên nhỏ nhẹ dỗ dành: "Vậy ta không quát Tiểu Mặc Nhi, Tiểu Mặc Nhi vẫn là nàng dâu của Thần ca ca đúng không... Vừa nãy cũng chỉ muốn dọa nàng chút thôi, là ta sai rồi... Có điều chuyện làm vợ này trước đó đã đồng ý với ta rồi, Tiểu Mặc Nhi của ta là nữ quân tử đọc thuộc kinh thư, đương nhiên là quân tử một lời nói đáng giá nghìn vàng, bốn ngựa khó đuổi!" Thư Khuynh Mặc thấy Hoa Tỷ Thần đột nhiên nửa quỳ xuống trước mặt nàng cũng hoảng sợ, nàng vốn chỉ thuận miệng oán giận mấy câu, làm sao dự đoán được người này lại có thể thật sự nhường nhịn, thậm chí còn lấy lòng ngửa đầu lên nhìn nàng... Người đàn ông cao lớn cường tráng lại còn bắt chước nàng ra vẻ thông minh nhẹ nhàng nắm cổ tay áo nàng, nhìn qua giống như con sói xám thật to lặng lẽ đắp lên một lớp lông dê trắng như tuyết lộ ra vẻ đáng thương, làm vậy thật sự cũng có phần lấy lòng được nàng... Cho dù trước mắt biết rằng con sói to này chỉ khoác lớp da dê, vẫn khiến Thư Khuynh Mặc cảm thấy trong lòng mềm nhũn, nàng giật lại tay áo mình bị kéo đến mức hơi biến hình, gắng gượng kiềm chế độ cong nụ cười nhạt đang nhẹ nhàng cong lên nơi khóe miệng, nói nhỏ: "Vậy, mặc dù ta là nữ quân tử hết lòng giữ lời, có điều làm nàng dâu gì đó, vậy vẫn phải xem lời nói và việc làm sau này của ngươi đã... Ta còn lâu mới cần một tướng công hung dữ trừng mắt với ta, nếu sau này ngươi còn quát ta..." Hoa Tỷ Thần lập tức tiếp lời: "Sau này chắc chắn ngoan ngoãn nghe lời phu nhân ta, để nàng có muốn không lấy chồng cũng không thể lấy cớ từ chối được nữa... Có điều... Không biết bao giờ phu nhân nhà ta mới có thể làm vương phi của ta, để ta có thể công khai đàng hoàng khoe với mọi người nàng dâu xinh đẹp như tiên nữ giáng trần của ta..." "Chỉ biết nịnh bợ! Khẩu phật tâm xà! Đừng tưởng rằng ngươi khen ta, ta sẽ bị lời ngon tiếng ngọt mê đắm tâm hồn... Ta nào có dễ nịnh nọt như vậy chứ? Vừa nãy ngươi quát ta, ta rất tức giận, cực kỳ tức giận!" Vất vả lắm mới nhìn thấy nhiếp chính vương giễu võ giương oai ngày trước khiêm tốn nhường nhịn như vậy, nữ trạng nguyên đang chiếm ưu thế đương nhiên không chịu bỏ qua. Có điều Hoa Tỷ Thần nhìn thấy rõ ràng, lúm đồng tiền như hoa trên mặt cô gái hoàn toàn không che lấp được, ngay cả gương mặt cũng cười đến mức hai mép lộ ra độ cong nhàn nhạt, nào có chút nào là vẫn còn tức giận chứ... Hắn lắc đầu, giả vờ khổ não nói: "Vẫn còn giận sao? Nàng dâu của ta thật sự chính là một người mong manh, thật khó dỗ dành... Có điều ai bảo ta thích, vậy ta cũng chỉ có thể suy nghĩ tìm cách thôi... Ừ, trước đó vì chữa bỏng cho ta, cũng làm hoa nhỏ chân tâm của nàng bị sưng lên rồi, nếu nàng dâu của ta đã bằng lòng ngậm nơi quan trọng cho ta, vậy ta cũng liếm giúp nàng có được không..." Đã nhiều ngày nay nhiếp chính vương đại nhân đọc rất nhiều "sách", thật sự là học được rất nhiều kiểu đa dạng tươi mới khiến hắn cảm thấy xem thế là đủ rồi, như chiêu trò dâm loạn liếm huyệt lấy lòng con gái này, vốn dĩ hắn khinh thường, nhưng vừa mới nhìn thấy hoa nhỏ chân tâm dịu dàng mềm mại còn đẫm nước của người đẹp, hắn lại cảm thấy hành động ấy cũng rất thú vị mới mẻ... Vừa nghĩ như vậy, hắn đã thật sự cúi đầu thấp xuống áp sát, huyệt mềm nhỏ ngon miệng tươi non trong nụ hoa đào liếm một cái đã hoàn toàn bao phủ, mút hết toàn bộ nhựa hoa đầm đìa lấp loáng vào miệng không lọt một giọt nào. "Đừng... Ngươi làm gì vậy... Đừng, đừng... Bẩn lắm... Này, đừng làm như vậy... Đừng liếm... Kỳ lạ quá... Nóng quá, đừng..." Thư Khuynh Mặc không kiềm được hít ngược một hơi lạnh. Nhìn Hoa Tỷ Thần tựa đầu vào trong bắp đùi của nàng, còn có lưỡi to nóng ướt giống như ong mật hái hoa lấy mật nhẹ nhàng hôn lên chân tâm nàng, lúc này biến thành đôi mi thanh tú của cô gái nhíu lại, toàn thân nàng khô nóng, giống như có ngọn lửa hừng hực bùng cháy trong thân thể nàng vậy... Cô gái vừa sợ vừa xấu hổ định kẹp chặt hai chân như nhũn ra, không ngờ lại bị cầm chặt bắp đùi tách ra rộng thêm một chút, ngay cả khe hoa nhỏ non mềm đầy nước ướt đẫm trong múi hoa kia cũng bị tư thế này làm cho hơi mấp máy mở hé ra. Nhưng mà lưỡi dài đang đợi ở miệng hoa nhẹ nhàng tìm kiếm, đã xâm nhập vào khe hoa trắng mịn đầy mật róc rách của cô gái, đầu lưỡi linh hoạt lòng vòng như đang liếm láp, nhẹ nhàng mút một cái giữa răng môi đã tràn đầy nước thơm trong veo, nước nhiều đến mức dường như liếm mãi cũng không bao giờ hết vậy... Chiếc lưỡi thô ráp của người đàn ông liếm qua liếm lại nhiều lần, cuối cùng hơi ngậm chặt đài hoa run rẩy no đủ ứ máu này, nhẹ nhàng nhấp một cái đã mút viên hoa châu khiến người yêu thương kia biến thành sưng to dựng đứng lên... Trong lúc đó giữa răng môi của Hoa Tỷ Thần còn không rõ ngập ngừng hỏi khẽ: "Ngoan nào... Như thế này... Thoải mái không? Có liếm cho nàng rất sung sướng không... Có lấy lòng được nàng dâu của ta không... Như thế này, nàng còn tức giận nữa không?" Da thịt toàn thân Thư Khuynh Mặc trắng nõn trơn trượt như vú trâu đều bị nhiệt tình nhiễm lên ánh sáng màu hồng anh đào nhàn nhạt, vòng eo mảnh mai cũng không kiềm được căng chặt, mông trắng vô ý thức hơi nâng lên, rõ ràng là đang từ chối, nhưng nhìn qua lại giống như đang chào đón môi lưỡi nóng rực linh hoạt của người đàn ông vậy. Cô gái gò mà ửng hồng như hoa đào, đôi mắt mờ mịt như phủ một tầng sương mù, rũ mắt nhìn chằm chằm người đàn ông đang nhẹ nhàng đong đưa đầu giữa hai chân nàng, nàng cắn môi, bàn tay nhỏ bé như búp măng nhẹ nhàng đặt lên bả vai người đàn ông đẩy ra mà không có chút sức lực nào. Trong cơ thể khoái cảm dữ dội tàn phá bừa bãi khiến nàng vành mắt vô cùng ẩm ướt, miệng khe khẽ kêu lên tiếng hu hu từ chối: "Ừm... Không được... Thật khó chịu... A... Đừng liếm, đừng cắn... A... Không chịu nổi... Khó chịu, không thoải mái chút nào... Không giận nữa, không giận nữa, ngươi dừng tay, không phải, ngừng miệng... A..." Vừa dứt lời, Thư Khuynh Mặc chỉ cảm thấy nụ hoa non mềm trong chân tâm như muốn ứ máu nở rộ, một cơn khoái cảm gần như mãnh liệt từ sâu trong hoa tâm nàng dữ dội mà nhiệt liệt tràn ra bốn phía, toàn thân cô gái nóng hừng hực giãy giụa vòng eo mỏng manh chưa bằng một vòng tay, nàng cảm thấy mình nóng đến sắp hòa tan luôn rồi. Nhất là theo môi lưỡi hơi thô ráp của người đàn ông càng ngày càng điên cuồng xâm nhập trêu chọc, theo hoa châu cứng rắn tinh xảo sưng lên bị răng người đàn ông nhẹ nhàng ngậm vào kẹp chặt, tận sâu trong bụng dưới bắt đầu ấm áp dễ chịu nóng lên. Mười ngón tay dài nhọn xinh đẹp vừa rút lại, móng tay cắt sửa mượt mà cũng không kiềm được bấm mạnh vào cơ vai người đàn ông. Ngay lúc này, trước mắt đột nhiên choáng váng ánh sáng trắng lóa lên, tận sâu trong chỗ hoa non run rẩy dữ dội, một dòng nước xuân nhựa hoa trong suốt dính chặt tràn trề từ giữa đó phun ra, ướt sũng ngào ngạt ngâm đến mức miệng người đàn ông đầy hương thơm trong veo...
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193
Chương sau